Lọc Truyện

Quân Môn Nịch Ái

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Một tiếng rưỡi sau, Chu dịch thần đem mình làm ướt nhẹp sau đó ở bên hông quấn một cái khăn tắm liền đem Dư Kiều ôm đi ra ngoài.

Này một tiếng rưỡi, hai người vẫn chưa nói được vài lời, một câu anh thích em, không biết vì sao tại đây một khắc, Chu dịch thần lại đột nhiên không nói ra được, lần đầu tiên cậu chuyên chú phát hiện, đôi mắt của Dư Kiều thật sự rất mỏng lạnh, nơi đó nhàn nhạt xa cách làm cậu vô pháp mở miệng.

Đem Dư kiều đã mệt "Ngủ" ôm ra toilet, mềm nhẹ phóng tới trên giường, sau đó lại đi vào toilet thay bộ áo ngủ, từ trong ngăn kéo lấy ra một cái máy sấy đi đến mép giường, đưa lưng về phía cameras, ôn nhu sấy khô đầu tóc của Dư Kiều, động tác hơi vụng về, lại vô cùng chuyên chú cùng nghiêm túc.

Nhắm mắt lại, cảm thụ được gió ấm từ từ thổi tới, Dư Kiều khóe miệng nhẹ nhấp.

Tuy rằng chỉ là nhiệm vụ, nhưng là trừ bỏ bà nội cô còn có Mộc Lân, lần đầu tiên có một người, có thể làm cô cảm giác được ấm áp.

Đem tóc sấy khô, Chu dịch thần tùy ý đem máy sấy để qua một bên, đi đến trên giường, thuận tay liền đem cả người Dư Kiều cấp ôm tới trong lòng ngực mình, cảm nhận được nhân nhi trong lòng ngực cứng đờ, Chu dịch thần nhẹ nhàng cười, ở trán của cô lưu lại một hôn ôn nhu, mắt đối mắt, mũi đối mũi, miệng đối miệng, nhắm mắt lại, chậm rãi "Ngủ".

Ít nhất xem ở trong theo dõi là dáng vẻ này, hình ảnh trước mắt, dị thường ấm áp, làm đáy mắt bà chủ không biết suy nghĩ cái gì, tắt đi hình ảnh, không hề chú ý; nhưng mà bà lại không biết, chính mình bỏ lỡ một hình ảnh chân thật.

Tuy rằng, không biết bà có thể nhìn ra hay không.

* * *

Bàn tay to ôm lấy eo thon tinh tế không hề có một chút thịt thừa nào của Dư Kiều hai người gắt gao dán đối phương, dựa vào dị thường gần.

Cảm thụ được trong lòng bàn tay truyền đến độ ấm, còn có chậm rãi ấm áp hô hấp của đối phương, Chu dịch thần đột nhiên phát hiện chính mình giống như.. Động tình.

Khụ khụ.. Này không thể trách cậu.

Bởi vì nguyên nhân chiều cao, liền như vậy vừa vặn, liền để Dư Kiều ở giữa hai chân.

Dư Kiều không được tự nhiên giật giật, lại cảm giác hai người giống như ngược lại càng thêm gần sát một ít; tiếng kêu rên truyền tới bên tai Dư Kiều, Chu dịch thần hơi thở bắt đầu trở nên không xong, "Đừng nhúc nhích, bằng không anh sợ chúng ta hôm nay thật sự yêu cầu từ diễn thành thật."

Nghe được lời này, Dư Kiều nháy mắt cứng đờ, không dám lại nhúc nhích, nhưng mà tư thế hai người trong ổ chăn xác thật là tương đương.. Ái muội, Chu dịch thần nhẫn đến vất vả.

"Xin lỗi, đây là bản năng của nam nhân." Thanh âm đã bắt đầu biến khàn khàn.

"Ân." Dư Kiều nhàn nhạt đáp: "Tôi hiểu, nam nhân đều là nửa người dưới tự hỏi vĩnh viễn mau hơn nửa người trên." Quên lời này là ai nói, nhưng là xác thật đúng, hiện tại cuối cùng cô cũng cảm nhận được.

Chu dịch thần: "Em đây là ở châm chọc sao?" Trong lòng hơi mang bất đắc dĩ cười khổ, nam nhân ở trước mặt nữ nhân mình thích phản ứng là bình thường, cậu cũng không thể nề hà a; không phản ứng liền chính là có vấn đề, kia cậu phải đến tìm Mộc Lân nhìn xem, cũng không biết Mộc Lân có hiểu phương diện này hay không.

Mộc Lân tỏ vẻ, cô một chút cũng không ngại giúp cậu ta kiểm tra.

Cảnh gia tỏ vẻ chỉ có một chữ: Dám!

Nhưng mà.

"Không." Nghe được cậu ta nói, Dư Kiều lại chậm rãi phủ nhận, "Tôi chỉ là ở trần thuật sự thật."

"Ha hả.." Chu dịch thần bật cười, "Có lẽ anh nên làm em thử xem xem anh có phải hay không là loại nam nhân nửa người dưới vĩnh viễn mau hơn nửa người kia." bàn tay to ôm hông Dư Kiều càng thêm dùng sức, làm đối phương lẳng lặng dán chính mình, rõ ràng giọng nói mới vừa rơi xuống, còn không có nghe được Dư Kiều đáp lại liền nắm lấy cánh môi khẽ nhếch của Dư Kiều, lúc này đây không hề chỉ là hôn môi mặt ngoài, kia vụng về lưỡi không chút do dự ở trong miệng Dư Kiều đấu đá lung tung, chơi vui vẻ vô cùng.

Cả người bị ôm ở trong ngực, Dư Kiều căn bản là không thể động đậy.

Nếu là ở ngày thường, cô nhất định đánh cho cậu ta răng rơi đầy đất.

Người này.. Như thế nào đột nhiên liền biến hư?

Dư Kiều kỳ thật cũng không biết, nam nhân tốt cùng hư chỉ có một khoảng cách, thật sự chỉ kém một chút đặc biệt là ở.. Trên giường!

Hư, là thiên tính của nam nhân!

* * *

Mà lúc này bên kia, ba người Mộc Lân bước ra cục cảnh sát, được đến đến đáp án muốn biết, dư lại liền không liên quan cô, giao cho cục cảnh sát là được.

Trương sâm tỏ vẻ, anh về sau không bao giờ muốn xem Mộc Lân thẩm vấn phạm nhân, tuy rằng anh thừa nhận, phương pháp này, xác thật thực.. Bưu hãn! Cũng thực.. Ghê tởm.

"Chúng ta đây đi trước cùng bọn họ hội hợp hay sao?" Nếu đã được đến đáp án, như vậy kế tiếp hẳn là thương lượng một chút như thế nào chấp hành nhiệm vụ này.

Thật đúng là có chút không thể tưởng được, bọn họ cho rằng những địa phương mà nghi ngờ tất cả đều không phải, mà là ở một chỗ mà người bình thường không nghĩ đến được.

"Bọn họ hiện tại ở nơi nào?" Mộc Lân thuận miệng hỏi.

"Tôi trước gọi điện thoại hỏi một chút." Cảnh Hữu Lam nói, nói lấy ra điện thoại, bát thông.

Vài phút sau.

Cảnh Hữu Lam: "Bọn họ hiện tại chia làm ba đội ở bên ngoài điều tra, cũng không ở cùng một chỗ."

Mộc Lân gật đầu, hơi hơi suy tư một chút, "Nếu như vậy, vậy trước không cần tập hợp, cậu làm cho bọn họ từng người đi đến nơi đó là được, chúng ta tới chỗ đó rồi lại điện thoại liên hệ."

"Được, tôi hiểu rồi." Cảnh Hữu Lam đại khái biết ý Mộc Lân, tách ra hoạt động xác thật sẽ tương đối tốt.

* * *

Đêm, sao trời bị mây đen che đậy, chỉ có ánh trăng còn chấp nhất ở nơi đó ngẫu nhiên giãy giụa vì mọi người làm đèn sáng chỉ đường, không muốn vứt bỏ công việc của mình

Vĩnh Thành võ quán.

Nơi này, là nơi của một ít người kiếm ăn cũng coi như là này chỗ tiêu tiền của một số kẻ tại thành phố B.

Một ngày có hai lần thi đấu quyền anh, ban ngày một hồi, buổi tối một hồi, tuy rằng huyết tinh, nhưng mà lại là kích động nhân tâm; thật sự hoàn toàn không thể tưởng được, mới qua một thời gian, nơi này thế nhưng trở thành một chi nhánh của bọn buôn ma túy.

Một chỗ như vậy, nếu như muốn có một vị trí thậm chí là phòng ở trên lầu để xem rõ ràng trận đấu tiêu phí thật đúng là không ít; lại nói tiếp Cảnh Hữu Lam cùng Tiết Kiến Binh cũng xem như là khách quen ở đây, Mộc Lân cùng Cảnh Hữu Lam ba người mới đến cửa, đứa bé giữ cửa liền thân thiết đối với họ chào hỏi, nói hồi lâu không thấy, bất quá đối với Tiết Kiến Binh cùng Cảnh Hữu Lam thế nhưng sẽ cùng nhau lại đây, lại có chút kinh tủng mà trừng lớn đôi mắt.

Hai vị này chính là trong truyền thuyết nhất không có khả năng cùng ngồi a, hôm nay là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ trời muốn hạ hồng vũ? Vẫn là thái dương đã từ phía tây dâng lên. (trời đổ mưa máu, mặt trời mọc ở đằng tây)

Đứa bé giữ cửa tỏ vẻ nó hoàn toàn xem không hiểu.

Ba người đưa tới phòng trên lầu hai, nhìn xuống là có thể đem hoàn cảnh phía dưới xem đến rõ ràng.

"Mộc Lân, có từng tới những chỗ như này hay không?" Đứng ở cửa sổ, Cảnh Hữu Lam nhìn phía dưới hỏi Mộc Lân.

Mộc Lân lắc đầu, "Không có."

"Vậy hôm nay cậu trừ bỏ nhiệm vụ thì nên nhìn xem, nơi này đánh nhau tương đương nhiệt huyết, hơn nữa không ngừng là người Hoa Hạ của chúng ta còn có rất nhiều người nước ngoài; có lẽ cậu không biết, nơi này có rất nhiều tay quyền anh, đã từng là quân nhân, thậm chí còn có.. Bộ đội đặc chủng." Đương nhiên, so ra kém người trong đội ngũ của anh cậu.

Rời đi quân doanh, tính tình của quân nhân có đôi khi tìm công tác thật là phiền toái, bọn họ không biết chuyển biến, không biết bên ngoài thế giới yêu cầu không phải là một cây thẳng tính, mà là tâm cơ; vô luận cậu ở quân doanh biểu hiện có bao nhiêu ưu tú, tới rồi bên ngoài, như cũ yêu cầu sắc mặt, đáng thương chỉ có thể lãnh một ít thấp kém tiền lương sống qua ngày.

Tài xế, bảo an, bảo tiêu từ từ, cơ bản đều là chức nghiệp mà quân nhân xuất ngũ lúc sau thường tuyển, đương nhiên, tay quyền anh cũng là một trong số đó.

Bởi vì đối với chút người mà nói, ở chỗ này, thứ nhất có thể kiếm tiền mau, thứ hai cho dù cậu bị đánh đến chết khiếp, nhưng là sinh hoạt như vậy, có đôi khi có thể làm cậu nhớ lại ngày tháng đã từng cùng các chiến hữu cùng nhau huấn luyện, cộng đồng phấn đấu, rơi đầu chảy máu.

Kia sẽ là thời khắc mà người nọ hạnh phúc nhất.

* * *

Nghe được Cảnh Hữu Lam nói, Mộc Lân theo bản năng gật đầu, dừng một chút lại suy tư nói: "Vậy các cậu cho rằng, những người như chúng ta có tham gia vào tổ chức của họ hay không?" Đây là một vấn đề.

"Chuyện như vậy kỳ thật nói cũng không tốt." Tiết Kiến Binh ở bên cạnh tiếp lời nói: "Vừa mới.. Cảnh Hữu Lam nói những người chọn lựa nghề này xác thật là quân nhân sẽ ưu tiên, nhưng là vì sinh tồn, hoặc là các loại tình huống bức bách, quân nhân cuối cùng có đôi khi cũng sẽ đi lên một con đường bất quy, rất lính đánh thuê ở nước ngoài cơ bản đều là quân nhân có tố huấn luyện, bọn họ tàn nhẫn độc ác, giết người như ma, mang theo những thứ đã từng ở quân doanh học được hoàn toàn hướng đi sa đọa."

Nói ví dụ có chút bảo tiêu, ở rất nhiều thời điểm, có lẽ còn có thể trở thành sát thủ, căn bản là làm người vô pháp biết trước.

Sinh hoạt, có thể đem người bức hoàn toàn.

"Xem ra chúng ta xác thật yêu cầu cẩn thận một ít." Rốt cuộc tốt xấu, có đôi khi sẽ gặp phải những tiền bối; nhưng mà, Mộc Lân lại không hy vọng có thể đụng tới, không phải bởi vì sợ phiền toái, mà là bởi vì, cô không nghĩ nhìn đến.

Chỉ thế mà thôi.

Cảnh Hữu Lam cùng Tiết Kiến Binh như suy tư gì gật đầu; là nên cẩn thận, đặc biệt là, ngàn vạn đừng làm bọn họ gặp gỡ những bộ đội đặc chủng đã xuất ngũ.

Đương nhiên, nếu chỉ là trên lôi đài, bọn họ cũng không để ý nhìn thấy, thân thủ của tiền bối.

Thời gian một chút chậm rãi qua đi, từ lúc ba người Mộc Lân tiến vào, những người khác cũng lục tục từng người tiến vào, nhưng mà lại chưa hội hợp, từng người ở từng ghế lô lẳng lặng chờ đợi.

Một gian ghế lô, Chu dịch thần đáy lòng còn ở; nếu cậu đang ở lúc 'ngẩng cao đầu' sắp đem giai nhân bắt lấy lại bị một hồi điện thoại quấy rầy, có phải hay không cũng sẽ khó chịu?

Đương nhiên, Chu dịch thần nói bắt lấy cũng không phải là bắt lấy, mà là tới gần một chút trái tim lạnh giá của Dư Kiều, làm nó cho cậu từ từ dung nhập.

Cảnh Hữu Lam tỏ vẻ, việc này cùng cậu không quan hệ, ai biết người nào đó bề ngoài đứng đắn sẽ thừa nhiệm vụ lần này lấy công mưu tư (lấy việc công làm việc riêng), việc này quái không được người khác.
Danh sách truyện HOT