Xe chạy qua trung tâm phố xá sầm uất, cây cối hai bên bỏ lại phía sau, xe hướng trên núi chạy tới......
Hạ Tuyết bên cạnh lo lắng lái xe, nghe hai anh em bọn họ đang nói một chút chuyện gia đình, từ câu chuyện, nàng dần dần hiểu rõ một số việc, thật ra Hàn Văn Vũ cũng không như mọi người tưởng tượng chỉ là một siêu sao đơn giản, mà hắn và Hàn Văn Hạo chuẩn bị thành lập một công ty điện ảnh và giải trí truyền hình lớn nhất, cho nên Hàn Văn Hạo phóng túng cho em trai gác lại sự nghiệp gia tộc, để mặc cho hắn tự do phát huy, nhưng lời nói và thái độ của Hàn Văn Hạo như thay cho cha mẹ, ra lệnh cho em trai, trong ba năm phải trở về gánh lấy sự nghiệp gia tộc!
Hàn Văn Vũ cũng không đáp lại, chỉ thần thần bí bí cười, hắn giống như con ngựa hoang không dây cương, chưa bao giờ chịu trói buộc!
"Anh suốt ngày cứ nhìn ngó em, không thấy anh chú ý đến Văn Kiệt?" Hàn Văn Vũ nhanh chóng chuyển đề tài!
"Hắn làm việc vững vàng, lý trí, đắn đo, có chừng mực! Chưa bao giờ sai lầm!" Hàn Văn Hạo lạnh lùng nói.
"Hắn và Mộng Hàm khi nào thì chuẩn bị kết hôn? Trong ba anh em chúng ta, chỉ có một mình hắn thật lòng nói chuyện yêu đương, nghiêm túc lên kế hoạch cuộc sống tốt đẹp trong tương lai!" Hàn Văn Vũ cười nói.
Trong lòng Hạ Tuyết hồi hộp, nắm tay lái, ánh mắt chớp một cái, không chú ý ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn kính xe, lại không nghĩ rằng trong kính nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của Hàn Văn Hạo, nàng ho khan một tiếng, tiếp tục lái xe......
"Thúy Uyển Sơn Trang" ở bên cạnh bờ hồ Hoa Sơn, có vô số rừng phong xung quanh, tuyết đọng trên nhánh cây phong, bao quanh trùng trùng điệp điệp là tuyết, thật sự phong cảnh mê người...
Hạ Tuyết cho xe dừng trước cửa "Thúy Uyển Sơn Trang", dừng xe xong, lại nhìn thấy một chiếc Ferrari màu đỏ thẫm cũng theo xe mình, chạy đến trước cửa Sơn Trang......
"A?" Hạ Tuyết nắm tay lái, chợt nhớ đến dường như xe này là xe của bác sĩ Hàn …. Nàng mở to hai mắt, lại có thể nhìn thấy Hàn Văn Kiệt mặc áo sơ mi trắng kẻ sọc xanh, bên ngoài là áo khoác dài màu xanh lá cây, lịch sự nho nhã bước xuống xe, sau đó rất có phong độ thân sĩ đi vòng qua xe, mở cửa ghế lái phụ, bên trong xe bước xuống một cô gái xinh đẹp, mặc Ellisaab vàng nhạt, cổ chữ V, váy ngắn bó sát người vô cùng hấp dẫn, bên ngoài khoác áo dài tới gối cùng màu, mái tóc quăn gợi cảm, cổ đeo dây chuyền vàng, cô gái có nét đẹp hoàn hảo, tuyệt vời, chỉ thấy cô chớp mắt dịu dàng nhìn vị hôn phu bên cạnh, đưa tay cẩn thận luồn vào trong khuỷu tay của hắn, mới nhìn về phía bên này......
Hàn Văn Hạo bước tới, tiếp đến là Hàn Văn Vũ cũng xuống xe, nhìn Hàn Văn Kiệt vui vẻ kêu một tiếng......"Chú ba!!"
Hàn Văn Kiệt và Mộng Hàm dựa vào nhau cùng một chỗ, mỉm cười nhìn bọn Hàn Văn Hạo kêu nhỏ: "Anh cả, anh hai!"
Hạ Tuyết vẫn sững sờ tại chỗ, nắm tay lái, thật không biết nên làm cái gì bây giờ mới tốt, nhất là nhìn Hàn Văn Kiệt và Mộng Hàm gắn bó với nhau, nàng cảm thấy mình rất khó nhìn, trên thế giới này, tại sao lại có người xinh đẹp như vậy, một cô gái ngây thơ và gợi cảm? nhất là xung quanh tuyết trắng tinh, dường như chỉ vì cô ấy mà sụp đổ, bởi vì cô ấy quá quyến rũ....
Bọn Hàn Văn Vũ sớm đứng chung một chỗ, trò chuyện một chút, Văn Vũ mới phát giác thiếu đi một người, hắn sững sốt quay đầu, nhìn Hạ Tuyết trong xe, hắn to tiếng gọi: "Hạ Tuyết!!!"
Hàn Văn Kiệt vừa nghe gọi tên này, hơi ngạc nhiên quay đầu, nhìn về phía xe của anh hai, chỗ tài xế, quả nhiên là Hạ Tuyết, nàng đang ngồi yên, không biết làm gì?