Lọc Truyện

Rể Quý Là Thiên Y - Giang Dĩ Minh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Không phải.” Giang Dĩ Minh vội giải thích: “Thanh Nga, em hiểu lầm rồi, em cũng biết mà, cô Emily bị ung thư tuyến sữa giai đoạn đầu, anh chỉ chữa cho cô ta thôi, anh là bác sĩ, trong quá trình chữa trị thì khẳng định phải cởi quần áo cô ta, sau đó tiến hành châm cứu và xoa bóp.”

“Vậy tại sao quần của cô ta cũng cởi chứ? Anh đừng nói với tôi anh chữa ung thư tuyến sữa còn phải tiến hành chữa nửa người dưới của cô ta luôn nhé.” Thẩm Thanh Nga nói với Giang Dĩ Minh: “Còn tấm hình này là sao nữa? Chữa xong rồi cô ta hôn anh một cái, lẽ nào đây cũng là chữa trị à?”

“Chuyện này anh cũng không biết tại sao, lúc đó cô ta trực tiếp lao tới anh rồi…”

“Được rồi, anh không cần giải thích nhiều như vậy.” Thẩm Thanh Nga quay ra nói với Giang Dĩ Minh: “Giang Dĩ Minh, tôi đã nhìn thấu anh rồi, anh không chỉ có tiền đồ, bây giờ lá gan của anh cũng càng lúc càng lớn, không chỉ có nhiều tiền đồ mà trong nhà có vợ rồi, bên ngoài còn có cả phụ nữ nữa chứ.”

“Thanh Nga, em thật sự hiểu lầm rồi, nếu em không tin thì bây giờ anh có thể gọi cho Emily ngay, anh để cô ta giải thích với em.” Giang Dĩ Minh nói với Thẩm Thanh Nga.

Mẹ nó, đây là sao vậy trời?

Tối hôm nay đáng ra phải là chuyện tốt chứ, sao lại có chuyện này xảy ra?

Còn có hình này ai chụp đây?

Lúc đó mình chữa cho Emily, lẽ nào quên đóng cửa sổ?

“Anh cảm thấy còn cần tới việc đó sao?” Thẩm Thanh Nga nhìn Giang Dĩ Minh nói: “Giang Dĩ Minh, tôi cho anh biết, mặc dù anh là kẻ vô dụng, ở với tôi, tôi cũng có thể tiếp nhận anh, nhưng nếu anh ở cùng với người phụ nữ khác thì tôi tuyệt đối không thể tha thứ cho anh, anh ngủ dưới đất đi, sáng mai hai ta lập tức đi làm thủ tục ly hôn.”

“Không phải, Thanh Nga, sự việc thật sự không phải như em nghĩ đâu.” Giang Dĩ Minh sốt ruột nói.

“Đúng vậy, không phải như tôi nghĩ, mà là như tôi thấy.” Thẩm Thanh Nga lớn tiếng nói: “Giang Dĩ Minh, bây giờ anh không cần nói nữa, anh nói gì tôi cũng sẽ không nghe anh, cút đi, tôi cũng không muốn nhìn thấy anh nữa, buồn nôn chết được.”

Thẩm Thanh Nga nói xong thì đi thẳng vào phòng rồi nằm xuống giường.

Giang Dĩ Minh nhìn dáng vẻ dứt khoát kiên quyết kia của Thẩm Thanh Nga thì bất đắc dĩ lắc đầu một cái, xem ra hiểu lầm lần này đúng là sâu quá.

Bức ảnh Thẩm Thanh Nga cho anh xem là ảnh sao lưu, cho nên anh vốn dĩ cũng không biết ai gửi cho cô.

“Thanh Nga…”

“Cút.” Anh định nói gì đó với Thẩm Thanh Nga, nhưng Thẩm Thanh Nga còn không thèm cho Giang Dĩ Minh cơ hội nói chuyện.

Giang Dĩ Minh bất đắc dĩ không thể làm gì khác, anh đành lại phải trải giường ra rồi nằm xuống đất ngủ.

Sáng hôm sau, Thẩm Thanh Nga rời giường, sau khi cô sửa soạn xong xuôi thì nói với Giang Dĩ Minh: “Thu dọn xong đồ đạc của anh rồi thì sáng sớm chúng ta đi làm thủ tục ly hôn, sau đó anh chuyển ra khỏi nhà chúng tôi đi, từ nay về sau đừng trở về nữa.”

“Thanh Nga, em nghe anh nói đã, sự việc thật sự…”

“Đừng có giải thích, tôi chỉ tin tưởng mắt nhìn của tôi.” Thẩm Thanh Nga lạnh lùng nhìn Giang Dĩ Minh một cái.

Dưới lầu.

“Chuyện… Chuyện gì vậy? Dĩ Minh, sao con lại kéo vali chứ?” Trương Mộng nhìn thấy Giang Dĩ Minh kéo một cái vali, bà nhất thời khó hiểu hỏi.

“Mẹ, con có chút việc, có lẽ phải đi công tác khoảng mấy ngày…” Giang Dĩ Minh gượng cười với Trương Mộng nói.

“Giang Dĩ Minh, đây là mẹ tôi.” Thẩm Thanh Nga lạnh lùng nói: “Mẹ, trưa nay con và Giang Dĩ Minh đi làm thủ tục ly hôn, từ nay về sau anh ta và con không còn bất cứ quan hệ gì nữa.”

“Ơ?” Nghe được Thẩm Thanh Nga nói như thế, Trương Mộng nhất thời thay đổi sắc mặt, vội hỏi: “Chuyện này rốt cuộc là sao? Lúc trước hai con không phải đều tốt sao?”

“Mẹ, con đã quyết định rồi.” Thẩm Thanh Nga nói: “Mẹ muốn biết xảy ra chuyện gì thì tối con về giải thích cho mẹ.”

“Đi thôi, Giang Dĩ Minh, theo tôi lên xe.” Thẩm Thanh Nga nói.

Lần này Thẩm Thanh Nga tự mình lái xe, để Giang Dĩ Minh ngồi ở ghế sau.

“Thanh Nga, em nghe anh giải thích đi, chuyện đó thật sự không phải…”

Thẩm Thanh Nga chỉ lo lái xe của mình, cho dù Giang Dĩ Minh nói gì, cô cũng không nghe, sắc mặt cô vẫn lạnh lẽo như vậy.

Đến dưới lầu cục dân chính, Giang Dĩ Minh đang liều mạng nghĩ dùng cách gì để Thẩm Thanh Nga không ly hôn với mình, dù sao cho dù làm gì, chỉ cần không ly hôn, chuyện này lập tức có thể giải thích rõ ràng, nhưng nếu ly hôn rồi, vậy thì không thể giải thích được.

Chỉ là Thẩm Thanh Nga ngay cả lời mình nói cũng không nghe, anh nên làm sao đây?

Muốn giải thích nhưng vốn dĩ không có cách để giải thích.

Đúng lúc đó, điện thoại của Giang Dĩ Minh đột nhiên reo lên.

Anh móc ra nhìn, thế mà là điện thoại của Hồ Khải Tuấn gọi tới.

“Alô, Dĩ Minh, bây giờ anh ở đâu? Anh có phiền không nếu chạy tới đây một chuyến, con gái của tôi… con gái của tôi xảy ra vấn đề rồi.” Hồ Khải Tuấn vô cùng gấp gáp nói trong điện thoại.

“Được, tôi đến ngay.” Giang Dĩ Minh nói trong điện thoại.

“Được, Dĩ Minh, cảm ơn anh, bây giờ tôi sẽ gửi địa chỉ nhà của tôi tới.” Hồ Khải Tuấn vội nói.

Sau khi cúp điện thoại, Giang Dĩ Minh nói với Thẩm Thanh Nga: “Thanh Nga, anh còn có chút việc phải đi trước, con gái của ngài Hồ Khải Tuấn đã xảy ra chuyện rồi, anh phải mau chạy tới, chuyện ly hôn sau này nói sau đi.”

Giang Dĩ Minh nói xong trực tiếp chạy sang ven đường, chặn một chiếc taxi lại rồi lập tức lên xe đi mất.

“Anh…” Thẩm Thanh Nga nhìn thấy Giang Dĩ Minh trốn đi, nhất thời tức đến dậm chân.

Thế nhưng Giang Dĩ Minh đi rồi, người trong cuộc không còn, việc ly hôn này khẳng định không thể, Thẩm Thanh Nga bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn đành phải lái xe về công ty.

Nhà của Hồ Khải Tuấn cũng không phải tiểu khu cao quý lắm, mà là một tiểu khu vắng vẻ, chẳng qua tiểu khu này hẻo lánh thì hẻo lánh, thế nhưng hoàn cảnh nơi này rất tốt, nhà của Hồ Khải Minh chính là biệt thự nhỏ duy nhất.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT