Lọc Truyện

Rể Quý Là Thiên Y - Giang Dĩ Minh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Đúng lúc này, người đàn ông đẹp trai đó nhìn thấy Giang Dĩ Minh và Thẩm Thanh Nga bên này.

Lập tức, trên mặt người đàn ông đó hiện ra nụ cười đủ mê hoặc hàng ngàn thiếu nữ, anh ta cầm hoa tươi đi về phía Thẩm Thanh Nga.

“Đặng Vũ Ngọc, anh còn đến tìm tôi làm gì?” Nhìn thấy người đàn ông đó đi đến trước mặt mình, sắc mặt Thẩm Thanh Nga trở nên vô cùng trầm, âm thanh nói chuyện cũng lạnh đến cực điểm.

“Thanh Nga, anh đã về nước, nên lần này đặc biệt đến tìm em.” Đặng Vũ Ngọc đứng ở trước mặt Thẩm Thanh Nga, khẽ mỉm cười nói: “Từ sau khi em đề nghị chia tay với anh, anh luôn nhớ em, bao nhiêu ngày đêm anh đều trằn trọc, chỉ cần nhắm hai mắt lại thì trong đầu anh đều là em… cho nên lần này, sau khi về nước anh đã lập tức đến tìm em, hy vọng em có thể cho anh một cơ hội, để phần đời còn lại của anh có thể chăm sóc em, che chở em, thương em.”

Nói xong, Đặng Vũ Ngọc quỳ một gối xuống, giơ hoa tươi trong tay lên cao.

“Đồng ý anh ấy!”

“Đồng ý anh ấy!”

Vốn có không ít cô gái luôn nhìn chằm tướng mạo đẹp trai của Đặng Vũ Ngọc, hiện giờ Đặng Vũ Ngọc chơi chiêu như vậy, đương nhiên là khiến không ít người vây xem.

Mà lúc này đám quần chúng vây xem lại lớn tiếng hét lớn, giống như tình tiết trong phim truyền hình vậy.

Đối mặt với lời thoại Đặng Vũ Ngọc nói ra giống như nam chính trong phim, trên mặt Thẩm Thanh Nga không có bất kỳ thay đổi nào, cô vươn cổ tay trắng nõn ra nhẹ nhàng nâng hoa tươi trước mặt mình lên, đón vào trong vòng tay mình.

Thấy vậy sắc mặt Đặng Vũ Ngọc trong nháy mắt kích động, anh ta biết chắc chắn Thẩm Thanh Nga vẫn còn yêu mình, chỉ cần bản thân có kế nhỏ thì chắc chắn Thẩm Thanh Nga sẽ lần nữa lao vào trong ngực mình.

Chỉ là cảnh kế tiếp khiến sắc mặt anh ta trong nháy mắt trở nên xấu hổ không gì sánh được.

Chỉ thấy Thẩm Thanh Nga cầm lấy bó hoa tươi đó, sau đó đi đến thùng rác bên cạnh, lập tức ném bó hoa tươi vào trong thùng rác.

“Đặng Vũ Ngọc, tôi đã không còn là cô gái năm đó anh nói mấy câu ngọt ngào thì có thể lừa gạt nữa rồi.” Giọng điệu Thẩm Thanh Nga lạnh như băng nói: “Còn nữa, những chuyện xấu mà anh làm khiến tôi rất khó quên, hãy thu hồi lại dáng vẻ của anh đi, tôi biết anh hoàn toàn không phải muốn tiếp tục với tôi, chẳng qua là lúc trước anh chưa lừa được tôi lên giường, cho nên anh cảm thấy không cam lòng mà thôi.”

Nói xong, Thẩm Thanh Nga lập tức đi vào trong biệt thự.

Sắc mặt Đặng Vũ Ngọc lần nữa trở nên cực kỳ khó coi, không ngờ lời nói của Thẩm Thanh Nga lại châm chích, nói thấu triệt để suy nghĩ trong lòng anh ta như thế.

Đúng vậy, năm đó lúc ở nước M, anh ta và Thẩm Thanh Nga yêu nhau gần nửa năm, Thẩm Thanh Nga chẳng những không để anh ta lừa lên giường mà thậm chí ngay cả tay cũng chưa từng nắm lấy. Trong cơn giận dữ, anh ta mới tìm đến người phụ nữ khác đến phát tiết lửa dục trong lòng... chỉ là, cũng chính là lần đó đã bị Thẩm Thanh Nga nhìn thấy.

Lúc ấy, sau khi anh ta bị Thẩm Thanh Nga nhìn thấy, anh ta vốn không hối hận, thậm chí còn khẽ cười giễu.

Giả vờ cái gì chứ?

Cô không ngủ với tôi thì đương nhiên sẽ có rất nhiều người phụ nữ ngủ cùng tôi.

Nhưng trước khi về nước, anh ta lại nhớ đến Thẩm Thanh Nga, nghĩ đến dáng người duyên dáng, khuôn mặt tinh xảo, làn da trắng nõn mềm mại của Thẩm Thanh Nga khiến trong lòng anh ta lập tức ngứa ngáy, cho nên anh ta mới nghĩ cách như vậy để bù đắp tiếc nuối lúc trước chưa ngủ chung với Thẩm Thanh Nga!

Chỉ là không ngờ, Thẩm Thanh Nga thoáng cái đã nhìn ra suy nghĩ xấu của anh ta!

“Thanh Nga, Thanh Nga!”

Đương nhiên Đặng Vũ Ngọc sẽ không buông bỏ, anh ta vội vàng chạy đến trước mặt Thẩm Thanh Nga, lo lắng nói: “Thanh Nga, anh không phủ nhận em nói như vậy là sai, bởi vì đây là bệnh chung của phần lớn đàn ông, quả thật anh rất muốn xảy ra quan hệ với em, nhưng lẽ nào đây không phải là yêu em yêu đến sâu đậm mới biểu đạt ra tình cảm sao? Thanh Nga, chính bởi vì anh yêu em, anh rất yêu em, cho nên anh mới có suy nghĩ, mới có kích động như vậy với em. Nhưng Thanh Nga, em yên tâm, mặc dù anh có suy nghĩ này với em nhưng anh sẽ tôn trọng em, chỉ cần một ngày em chưa chuẩn bị xong thì anh sẽ không ép buộc em, Thanh Nga, chấp nhận anh đi, em yên tâm, từ nay về sau anh sẽ xem em là công chúa, là nữ thần của anh, anh sẽ khiến em cảm thấy mỗi giây mỗi phút đều nhận được hạnh phúc và yêu em, ở bên cạnh em chiều chuộng em!”

“Không được không được, tôi sắp khóc rồi, cảm động quá…”

“Nếu có người đàn ông nói với tôi những lời như vậy thì chắc chắn tôi sẽ không ngần ngại đồng ý anh ấy!”

“Ừm, tôi cũng nghĩ như vậy, thật sự rất cảm động…”

Sau khi những cô gái vây xem xung quanh nghe Đặng Vũ Ngọc nói ra những lời như vậy, thậm chí lúc này còn có mấy cô gái nước mắt lưng chừng khóc ào ào.

“Thanh Nga!” Đúng lúc này, Đặng Vũ Ngọc thừa thắng xông lên, anh ta lấy ra một miếng ngọc phỉ thúy từ trong túi đưa cho Thẩm Thanh Nga: “Đây là miếng ngọc mà trước khi anh về nước đã nhờ quan hệ tìm người đặt cho em, anh biết em thích nhất là bách hợp, cho nên anh đã bảo người điêu khắc một đóa bách hợp lên trên đó cho em, hơn nữa phía dưới còn viết tên em, đây là miếng ngọc có một không hai trên thế giới, giống như em, là thiên sứ có một không hai trên thế giới này.”

“Wow, trời ơi, đây chính là phỉ thúy cao lục của băng chủng, chỉ riêng miếng phỉ thúy này ít nhất cũng trị giá hơn ba tỷ đó!”

“Các người không thấy rõ điêu khắc trên đó sao? Đó chính là thiết kế riêng đó, chỉ riêng điêu khắc như vậy tối thiểu cũng có giá trị một tỷ rưỡi, giá trị của miếng ngọc phỉ thúy này ít nhất cũng là sáu tỷ đó!”

“Tuyệt vời quá rồi, người đẹp, cô còn do dự cái gì vậy? Người đàn ông này dùng tâm với cô như vậy, đồng ý anh ấy đi, tôi tin nhất định anh ấy có thể yêu thương cô, che chở cô cả đời!”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT