Tác giả: Tô Nhàn Nịnh
Edit by: Freya
Cùng lúc đó.
Mới vừa cùng bạn bè cùng nhau tới chơi, Lục Viễn Tư biểu tình lạnh nhạt, vừa nhấc đầu liền thấy được một màn này.
Bùi Doãn Ca nhếch lên đuôi mắt tựa cười, không chút để ý đối với người đang biểu diễn trên đài nâng lên ly rượu. Ánh mắt không chuyển nhìn chằm chằm cô ta, một chút ngưỡng cổ uống cạn.
Thấy thế.
Cô gái dáng múa nóng bỏng trên đài, tim vô tình đập nhanh hơn, trên mặt từng đợt nóng lên.
Mà người dưới đài nhiệt tình hô to, hoàn toàn không phát hiện có cái gì dị thường.
Theo sau.
“Cô gái nhỏ này cũng thật là! Nam nữ đều ăn? Lần đầu tiên thấy!!”
Người con trai ngồi cạnh Lục Viễn Tư nhìn Bùi Doãn Ca cảm thán.
Bất quá nhìn gương mặt này, hắn ta cũng muốn bơi vào ao cá của cô gái này!
Nhưng mà, Lục Viễn Tư sắc mặt lại đen.
Người ngồi cùng bàn của hắn, xem ra sinh hoạt cá nhân so với hắn càng không kiềm chế.
Hắn vậy mà còn tin chuyện ma quỷ Bùi Doãn Ca tìm việc làm thêm!
“Nhưng mà, cảm giác có chút quen mắt, Lục Viễn Tư cậu thấy……”
Người bạn còn chưa nói xong, Lục Viễn Tư đã trực tiếp xoay người rời đi.
“Ai, Lục Ca! Cậu sao lại đi mà không đợi mình!”
……
Quầy bar.
Cô gái xuống đài sau, đi tới bên cạnh Bùi Doãn Ca, nở nụ cười xinh đẹp.
“Tiểu thư đi một mình, tôi có thể ngồi đây không?” Cô ta hứng thú nồng hậu nhìn Bùi Doãn Ca.
Kỳ thật cô ta đã ngây người ở giới giải trí nhiều năm, đối với người có giá trị nhan sắc cao đã sớm miễn dịch.
Nhưng người trước mặt này, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy, làm trong lòng cô ta tự đưa ra một cái kết luận.
Quá mức xinh đẹp, cố tình cười nhưng đáy mắt lại không có độ ấm.
Tạo cho người ta một loại cảm giác không rõ, khiến người ta không nhịn được tò mò mà tiếp cận.
“Vào cửa thấy có người cầm camera, đi thay quần áo truớc đi.”
Bùi Doãn Ca đầu cũng không nâng nói.
Nghe vậy, cô gái ngây người, sờ sờ mặt nạ trên mặt.
“Cô nhận ra tôi?”
“Giọng nói ổn định, hình tượng không tồi, khả năng khiêu vũ tốt. Không định đứng dậy?”
Bùi Doãn Ca như là tùy tiện tìm đề tài tâm sự.
Cô ta thật sự là vì tìm cảm giác, đến đây làm thêm. Nhưng trước mắt, cũng chỉ có hai người biết thân phận thật sự của cô ta.
Ngu Mạn Nhiên nhịn không được quay đầu đi, cầm lấy hộp thuốc, ngón tay mảnh dài kẹp lấy điếu thuốc, muốn đưa lên môi.
Lại không nghĩ, một cái tay khác bỗng nhiên lấy đi điếu thuốc của cô ta.
“Đừng quay đầu lại, nhìn tôi.”
Giọng nói rời rạc của Bùi Doãn Ca vang lên.
Ngay lập tức cả người Ngu Mạn Nhiên cứng lại, cô ta biết tình huống bây giờ là như thế nào.
Cô ta theo bản năng nhìn về phía Bùi Doãn Ca, chỉ thấy cô một tay chống lên quầy bar, mặt mày không thèm để ý lười biếng.
Lại càng thêm xinh đẹp động lòng người.
Cô ưu nhã kẹp điếu thuốc, như là lười biếng mơn trớn mặt một người phụ nữ.
Trên thực tế, người chụp lén ở trong bóng tối lại bởi vì vậy mà không chụp được mặt của Ngu Mạn Nhiên, tức giận đến hai mắt tối sầm!
Vừa rồi hắn rõ ràng nhìn thấy Ngu Mạn Nhiên muốn hút thuốc, kết quả lại chụp được một người khác cầm lấy điếu thuốc của Ngu Mạn Nhiên!!
Hơn nữa, bức ảnh này chưa thể chứng minh được đó là Ngu Mạn Nhiên!!
Không lâu sau.
Bùi Doãn Ca đem thuốc trả lại cho Ngu Mạn Nhiên, Ngu Mạn Nhiên lại giống như sợ hãi, trực tiếp vứt thuốc đi.
Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa là bị bôi đen.
Bản thân cô ta không có duyên với công chúng lắm.
“Lần sau chú ý.”
Nói xong, Bùi Doãn Ca uống nốt ly rượu, chuẩn bị rời đi.
Mà Ngu Mạn Nhiên thấy vậy, theo bản năng sốt ruột hỏi.
“Cô có thể giúp tôi không?”
Không biết vì sao, cô ta luôn cảm thấy Bùi Doãn Ca có thể giúp được mình.
“Tôi, tôi đưa tiền……”
Ngu Mạn Nhiên ngập ngừng nói.
Nói xong cô ta liền thấy hối hận, vị trước mắt này có thể hiểu lầm không? Cảm thấy cô ta nhục nhã cô?