Lọc Truyện

Sau Ly Hôn, Tôi Cưới Tỷ Phú Thế Giới - Du Ân - Phó Đình Viễn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Hai người Du Ân và Phó Đình Viễn cũng không biết suy nghĩ của họ hoàn toàn ngược nhau.

Phó Đình Viễn cho là cái gọi là sắp xếp của Du Ân sẽ là cô đồng ý mời anh ăn cơm, thậm chí anh còn nghĩ đến lúc đó bảo Du Ân tự mình xuống bếp tỏ thành ý.

Còn Du Ân lại nghĩ Phó Đình Viễn muốn cô dùng vật chất để bày tỏ một chút, bởi vì không muốn bị Thẩm Dao nhắm vào, cho nên cô lựa chọn cách ổn thoả an toàn, tặng bút máy để cảm ơn.

Hai người cho là đã đạt được thoả thuận, cho nên không tiếp tục trò chuyện về đề tài này nữa.

Trong điện thoại, Phó Đình Viễn nói: “Nghe nói Chung Văn Thành định dùng danh nghĩa công ty giúp cô làm rõ?”

Du Ân còn đang bực mình làm sao anh biết, lại nghe anh nói: “Cho cô một đề nghị, tự bản thân làm sáng tỏ.”
Advertisement
“Dù sao thì công ty của Chung Văn Thành cũng đại diện cho lợi ích tập thể, nếu như anh ta không ém chuyện này xuống được, sẽ tổn hại đến lợi ích của những người khác, chắc chắn họ sẽ căm thù cô.”

Du Ân nhẹ nhàng mím môi, cô thừa nhận phân tích của Phó Đình Viễn đúng là rất có lý.

Hay hoặc là bản thân anh có ma lực khiến người khác nghe theo, cho nên theo bản năng cô lập tức tiếp nhận đề nghị của anh.

Cô lầm bầm nói: “Được.”

Thật ra thì cô vẫn luôn do dự rốt cuộc có nên để Chung Văn Thành dùng danh nghĩa công ty tẩy trắng giúp cô không, cô cảm thấy như thế mình nợ Chung Văn Thành quá nhiều, cô cũng không thể tiếp tục.

Sở dĩ Phó Đình Viễn để cô dùng tài khoản của mình để tẩy trắng một phần là cân nhắc việc sẽ âm thầm chiêu một cô, phần khác là muốn đánh tan dụng ý khác của Chung Văn Thành.
Advertisement
Dùng danh nghĩa công ty giúp Du Ân tẩy trắng, Du Ân chắc chắn sẽ thiếu anh ấy một ân huệ.

Đến lúc đó, Chung Văn Thành lại dùng ân tình này để theo đuổi Du Ân, dựa theo tính cách không từ chối của Du Ân, nói không chừng sẽ bị Chung Văn Thành theo đuổi được.

Du Ân không nhìn thấu tâm tư của Chung Văn Thành, thế nhưng anh chỉ cần liếc mắt một cái đã thấy ngay.

Phó Đình Viễn lại hỏi Du Ân: “Cô có tài khoản weibo không?”

“Có…” Du Ân trả lời có chút khó khăn.

Cô thật sự có tài khoản weibo, nhưng đa số nội dung bên trong đều có liên quan đến Phó Đình Viễn.

Bên trong lưu giữ thực trạng nội tâm của cô, tất cả vui mừng, khổ sở và nước mắt lúc cô yêu anh, trong ba năm qua cô vẫn luôn ghi chép lại trong weibo.

Cô dùng nơi đó làm nơi trút giận của mình, cô chưa bao giờ ló mặt, cũng không tiết lộ bất kỳ nhân vật thực tế nào, cho nên không ai biết cô, lúc cô viết những thứ kia cũng không lo sẽ bị ai biết.

Bởi vì bản thân cô là người làm nghề sáng tác, cho nên có lúc cô sẽ chia sẻ một vài cảm nhận sau khi xem kịch hay phim ảnh gì, mỗi lần đều một độ dài nhất định, nhưng ngôn ngữ viết sâu sắc, hấp dẫn một số người hâm mộ.

Nhưng lượng hâm mộ không nhiều, cũng chỉ có hai ba ngàn theo dõi.

Thỉnh thoảng cô sẽ chia sẻ một số hình ảnh món ngon mình làm, ngoại trừ cái này ra nội dung chính trên weibo của cô chính là về kịch mới và điện ảnh mới của Tô Ngưng.

Lúc ly hôn, cô đăng một vài cuối cùng lên weibo, cũng không lên nữa.

Mặc dù trái tim đã vỡ tan nát không còn hình dạng gì, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục.

Nội dung cuối cùng cô đăng lên weibo, bên dưới có một vài bình luận, cũng đều là khích lệ cô.

“Chị gái cố gắng lên, sau này sẽ tốt hơn.”

“Có thể thấy chị là một cô gái hiền lành, dịu dàng, là anh ta không biết quý trọng.”

“Tài văn chương của chị gái hoàn hảo, không viết gì thật sự đáng tiếc, sau này chuyên tâm vào sự nghiệp viết đi.”

Lúc ấy Du Ân vẫn rất cảm động, nhưng cô định chờ lát nữa sẽ xoá hết những nội dung liên quan tới tình yêu, đỡ bị người ta moi ra.

Cô cũng không muốn để Phó Đình Viễn biết cô đã từng biết như thế, còn có việc tên weibo của cô là “Du Tâm Hướng Viễn”, bây giờ cô nghĩ lại cảm thấy nổi da gà hết cả người.

Lúc ấy cô ngu ngốc thế nào, lại buồn nôn như thế.

Phó Đình Viễn nghe ra trong giọng nói của cô có chút khó khăn, sâu xa hỏi cô: “Sao lại khó mở miệng như thế? Không phải bên trong có bí mật không muốn người khác biết chứ?”

Du Ân bị lời của anh chọc giận, bí mật người khác không nhận ra của cô, đều liên quan tới anh!

Không đợi Du Ân nói gì, Phó Đình Viễn lại nói: “Du Ân, tài khoản của cô chắc chắn không chỉ tồn tại một hai ngày đúng không? Nói cách khác, thời điểm kết hôn với tôi, trong lòng cô còn nghĩ tới người đàn ông khác?”

Du Ân tức chết, dứt khoát phá vỡ: “Anh tức giận như thế làm gì? Không phải anh cũng giống thế sao?”

“Lúc còn kết hôn với tôi, cả ngày đều mập mờ với Thẩm Dao.” Cô không nói gì, anh lại đội cho cô cái nồi trong lòng nghĩ đến người đàn ông khác, bản thân anh thì tốt hơn chỗ nào?

Phó Đình Viễn nén giận giải thích: “Cô ta là nghệ sĩ thuộc Kỳ Hạ của tôi, tôi tham gia các loại với cô ta không phải rất bình thường sao? Những thứ truyền thông kia viết bừa, có liên quan gì tới tôi?”

“Viết bừa?” Du Ân bị giọng điệu hời hở của Phó Đình Viễn chọc giận, không nhịn được tố cáo anh: “Tối hôm chúng ta lĩnh chứng, anh đi khách sạn với Thẩm Dao, còn ở chung cả đêm, là các ký giả viết bừa?”

Du Ân kết hôn với Phó Đình Viễn ba năm, mặc cho scandal của anh và Thẩm Dao ngập trời, cô cũng chưa từng nói một lời trước mặt Phó Đình Viễn, nhất là chuyện này. .

Truyện đề cử: Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường

Không ngờ ly hôn một năm, cô lại nhắc lại chuyện xưa.

Du Ân cũng không biết thế nào, phần lớn đều bị hành động chỉ cho phép châu quan phóng hoả không cho phép trăm họ đốt đèn của Phó Đình Viễn chọc tức.

“Cùng ngày lĩnh chứng?” Phó Đình Viễn hoàn toàn không nhớ có chuyện như thế, vành mắt Du Ân nhanh chóng đỏ lên.

“Tổng giám đốc Phó, cảm ơn sự hỗ trợ hôm nay của ngài, nếu không có chuyện gì tôi cúp máy trước.” Du Ân cũng không muốn nói thêm gì với anh dù chỉ một câu, sau khi nói xong dứt khoát cúp điện thoại.

Du Ân đã rất đau khổ và tổn thương vì chuyện này, đó là ngày đầu tiên cô và Phó Đình Viễn lĩnh chứng, bởi vì không có hôn lễ, hôm đó xem như ngày tân hôn đầu tiên của bọn họ.

Buổi tối, trong lòng cô đầy mong chờ đợi anh về nhà, nhưng thứ cô chờ được lại là anh ở khách sạn với Thẩm Dao một đêm.

Lúc ấy, anh không giải thích với cô, hôm nay vẫn thờ ơ.

Du Ân không chịu nổi, sau khi cúp điện thoại cuối cùng cô vẫn rơi nước mắt.

Anh thật sự chẳng chút quan tâm tới cô, cho nên mới không chút kiêng dè làm tổn thương cô hết lần này tới lần khác.

Phó Đình Viễn đột nhiên bị ngắt điện thoại, cả người đều tức giận không chịu nổi.

Anh vừa định nói với cô chuyện cô ở với Thẩm Dao cả đêm là xảy ra chuyện gì, muốn giải thích một chút, cô lại không nói hai lời lập tức cúp điện thoại, cô thật là…

Phó Đình Viễn cũng không biết dùng từ gì để hình dung cô, anh cũng không nhớ nổi đây là lần thứ mấy cô treo điện thoại của anh.

Người phụ nữ này, thật sự không có chút phẩm chất đối mặt gì cả!

Hôm anh và Du Ân lĩnh chứng, Thẩm Dao sống chết muốn tự sát.

Ba mẹ cô còn có cả ba mẹ anh gọi điện thoại cho anh, bảo anh đến trấn an Thẩm Dao một chút.

Anh không muốn ồn ào tới mức xảy ra án mạng, cho nên mới tới khách sạn nơi Thẩm Dao ở.

Sau đó, Thẩm Dao làm loạn xong lại phát sốt, anh không thể làm gì khác hơn là ở lại chăm sóc cô ta.

Anh thừa nhận, khi đó trong lòng anh có một chút tình cảm với Thẩm Dao, nhưng đêm hôm đó anh và Thẩm Dao không xảy ra gì cả.
Danh sách truyện HOT