Lọc Truyện

Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Người kia quay lại quát ầm lên: “Cái gì? Con mẹ nhà mày tưởng tao mù à? Chính mắt tao nhìn thấy mày va vào cô ấy trước! Mày nói đi, bây giờ muốn thế nào?”

Anh nhìn thấy được hả? Mẹ nhà anh đứng tít xa kia mà còn nhìn thấy sao? Anh tưởng anh là Long Tam chắc!

Trương Minh Vũ trợn mắt khinh bỉ, tiếp tục diễn kịch: “Thế anh nói xem nên làm thế nào”.

“Hừ, đưa tao năm trăm nghìn tệ, chuyện hôm nay coi như xong”, gã nhếch miệng cười lạnh.

“Được, cứ vậy đi”, anh sảng khoái đồng ý.

Rốt cuộc cũng tìm ra con đường phá huỷ kịch bản của bọn họ rồi!

Ánh mắt Tô Mang sáng rực, tràn đầy tán thưởng với Trương Minh Vũ.

Gã to con kia ngỡ ngàng, vẻ mặt ngơ ngác.

Đồng ý nhanh vậy sao? Kỳ quái vậy?

“Tao…”

Gã không biết nên làm thế nào cho phải. Mục đích của bọn họ vốn là giữ Trương Minh Vũ và Tô Mang lại rồi dẫn đi…

Anh mất kiên nhẫn thúc giục: “Mau lên, muốn quẹt thẻ hay là chuyển khoản?”

“Tao… Mày… Đừng có giục, tao…”, gã bối rối nói lắp bắp, ánh mắt hoảng loạn liếc nhìn bốn phía tìm kiếm ông chủ của mình.

Trương Minh Vũ thực sự cạn lời.

Sao lại tìm một thằng ngu như thế này để đóng vai đại ca hả trời?

Gã tìm mãi vẫn không thấy ông chủ đâu, cuối cùng đành phải cố tỏ vẻ bình tĩnh nói: “Ơ không đúng… Vừa nãy tao nói nhầm. Tao không muốn năm trăm nghìn, tao muốn một triệu”.

Trương Minh Vũ lôi một chiếc thẻ ngân hàng rỗng tuếch trong túi quần ra, thản nhiên hỏi: “Chuyển khoản hay quẹt thẻ?”

“Mày…”

Gã to con chết sững người.

Đòi một triệu vẫn trả hả? Con mẹ nó đầu óc thằng này có vấn đề gì à?

Anh liên tiếp phản ứng khác xa dự kiến khiến gã to con cứng họng không nói nổi một câu, ngu ngơ đứng hình tại chỗ.

Cô nàng ăn vạ đang dựa vào lòng gã cũng ngỡ nàng.

Một lúc lâu sau, gã lại lên tiếng: “Năm triệu…”

Nhưng gã chưa kịp nói hết câu đã bị tiếng quát tháo giận dữ của Trương Minh Vũ chặn lại: “Tôi hỏi anh muốn quẹt thẻ hay chuyển khoản? Nghe rõ chưa hả?”

Tiếng quát lớn này doạ gã to con giật nảy mình, buột miệng đáp lại: “Nghe rõ rồi, tôi quẹt…”

Nói tới đây, gã mới kịp phản ứng lại.

Xung quanh lập tức vang lên tiếng cười chế giễu. Bấy giờ nhiều người đã hiểu rõ mọi chuyện, vô số ánh mắt trào phúng bủa vây gã to con.

Tô Mang che miệng cười khẽ, ánh mắt tràn đầy vui vẻ.

Gã to con nghiến răng ken két, mặt mũi sa sầm.

Gã ngẩng phắt đầu dậy, gầm lên: “Con mẹ nó ông đây không cần tiền nữa. Hôm nay tao phải đánh chết mày!”

Trương Minh Vũ hỏi ngược lại: “Anh đánh chết tôi làm gì? Nhận tiền của tôi có phải tốt hơn không? Có một triệu trong tay anh sẽ tìm được hàng đống người như con ả trong ngực anh kìa”.

Anh không hề đối đáp theo kịch bản vẽ trước khiến gã to con hoàn toàn rơi vào hoảng loạn.

Gã do dự hồi lâu mới yếu ớt đáp lại: “Nhưng mà…”

Trương Minh Vũ lắc đầu cười khổ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT