Vân Phi Dương khống chế kiếm khí, để Thái Trưởng Lão Nhiễm gia rất khiếp sợ.
Nhưng.
Kiếm khí chỉ 30 Trọng lại có thể chém giết mình? !
Hắn lạnh lùng quát.
- Muốn một kiếm chém lão phu, tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi không được!
- Thật sao?
Vân Phi Dương bỗng nhiên bước một bước, tay trái vung kiếm, kiếm khí cuồng bạo như gió như sóng ầm ầm mà đến, thanh thế vô cùng mạnh mẽ!
Ong ong!
Bức tường hai bên rung động kịch liệt, gần như không thể chống đỡ!
Càng quỷ dị là.
Kiếm khí Vân Phi Dương phóng đi, bỗng nhiên biến lớn cao mấy trượng, giống như đại hồng thủy!
- Hả?
- Làm sao?
Võ giả cùng con đường ngẩng đầu nhìn lại, thấy cách đó không xa có một đạo kiếm khí cường đại xuất hiện, mang theo khí tức cuồng bạo ập tới!
- Kiếm khí thật lớn!
- Là ai!
Đám người quá sợ hãi.
Bọn họ nhìn đoán, kiếm khí kia chí ít cao bốn trượng!
Sắc mặt Lâm Nhược Hiên nghiêm túc, thi triển thân pháp bay lên, muốn tìm tòi hư thực, nhưng lại bay được nửa trượng đã rơi xuống.
- …
Sắc mặt lão cứng ngắc.
Trong mê cung to lớn, không chỉ có trận pháp ngăn cản Linh Niệm, còn có trận pháp áp chế phi hành!
Kiếm khí Vân Phi Dương bỗng nhiên biến lớn, cũng rung động Thái Trưởng Lão, nhưng hắn gặp nguy không loạn, hai tay bỗng nhiên đập vào khí thuẫn, gia trì cường độ.
Đây là thuẫn và kiếm, phòng ngự cùng lực lượng quyết đấu!
Hai bên đều đạt tới 30 Trọng thuần linh lực!
Nhưng.
Càng bất ngờ là!
Thời khắc kiếm khí to lớn vọt tới, Vân Phi Dương lại vung kiếm gãy ra, phẫn nộ quát:
- Thiên Tượng chi uy, chà đạp cho ta!
- Vù vù!
Kiếm khí cuốn tới, bỗng nhiên gây dựng lại, hóa thành một đầu cự tượng, Trường Tị hất lên, tựa như kêu to, móng hung hăng giẫm đến Thái Trưởng Lão!
- Mẹ nó?
Mọi người trợn to.
Kiếm khí đột nhiên chuyển hóa thành một đầu Cự Tượng, bọn họ không thể tin được một màn đang diễn ra này!
- Đây là…
Lâm Nhược Hiên kinh hãi thốt.
- Thiên Tượng Quyết!
- Là tiểu tử kia!
Trong nháy mắt, lão phán định, người thi triển chiêu này là Vân Phi Dương! Bởi vì, trưởng lão Lâm gia đã báo, vũ kỹ tiểu tử kia chọn kho chính là tứ phẩm Thiên Tượng Quyết!
Nhưng
Mới qua một tháng!
Tên này đã hoàn toàn lĩnh ngộ để thi triển?
Lâm Nhược Hiên rung động thật sâu.
Trong khoảng thời gian ngắn lĩnh ngộ tứ phẩm vũ kỹ, rồi thi triển đến trình độ cường hãn như thế, quả thực thần tốc!
Nhưng.
Hắn cũng không biết, Vân Phi Dương đã sớm lĩnh ngộ Thiên Tượng Quyết, chỉ vì không đụng phải đối thủ phù hợp, cho nên chưa thi triển ra thôi.
Thái Trưởng Lão Nhiễm gia là một đối thủ rất tốt!
Lâm Nhược Hiên càng khó hiểu là:
- Rõ ràng thi triển kiếm khí, tại sao lại đột nhiên chuyển hóa thành chiêu thức Thiên Tượng Quyết!
Đám võ giả cũng trợn mắt.
Cưỡng ép khống chế thuần linh lực, nửa đường chuyển đổi chiêu thức, quả thực phá vỡ lý giải của bọn họ đối với võ đạo!
Hiện trường, Thái Trưởng Lão lúc này cũng trợn mắt hốc mồm.
Nếu như tay không tấc sắt, đột nhiên biến hóa chiêu thức, còn nói được đi, nhưng kiếm khí đã bắn ra rồi đã thế không thể cản, lại còn có thể biến đổi?
Thậm chí, uy lực còn mạnh hơn rất nhiều lần!
Thái Trưởng Lão muốn khóc.
Hắn hình thành thuẫn tường cản phía trước, dù kiếm khí cao xuyên trời cũng chỉ thẳng tắp công tới, mình đứng phía sau sẽ không có việc gì. Hiện tại, kiếm khí hóa thành Cự Tượng, giơ móng đạp xuống ngay trên đầu hắn!
Vị trí này đạp xuống, cũng không phải chơi!
- Thuần Linh Loạn Vũ!
Thái Trưởng Lão phẫn nộ quát, nâng lên thuẫn tường!
Nhưng đã muộn, hắn vừa giơ thuẫn, còn không nâng được một tấc, Cự Tượng đã mang theo vạn quân lực, bỗng nhiên giẫm xuống!
Đám người xa xa nhìn thấy hình ảnh một đầu Cự Tượng được thuần linh lực hóa thành tựa như phát tiết khó chịu trong lòng, hung hăng đạp xuống!
Ầm ầm!
Trong mê cung, mặt đất bỗng nhiên rung động một cái, đám người suýt ngã quỵ.
- Ta kháo!
- Cường đại như vậy?
Mọi người ổn định thân thể, phía sau một trận lạnh lẽo!
Gia chủ Nhiễm gia còn đứng ở đằng xa, cười nói:
- Uy lực như thế, cũng không biết người nào xui xẻo bị dẫm lên đây.
Hắn thấy, võ giả có thể thi triển chiêu thức cường hãn như thế, nhất định là cao thủ mười vị trí đầu của Đông Lăng thành, bọn hắn càng đánh nhau chết sống, càng có lợi đối với gia tộc mình!
Thần sắc Lâm Nhược Hiên ngưng trọng dị thường.
Cự Tượng một chân giẫm xuống, lực lượng chí ít đạt tới 40 Trọng trở lên, đổi lại là mình đón đỡ cũng sẽ có điểm chật vật!
Nói cách khác.
Vân Phi Dương dùng Khí Hồn kiếm gãy vận dụng Thiên Tượng Quyết, sinh ra lực kình gấp hai trước kia!
Đây mới là thực lực bạo phát chân chính của hắn!
Vù vù!
Cự Tượng đạp xuống, thuần linh lực dần biến mất.
Thái Trưởng Lão nằm rạp trên mặt đất, quần áo vỡ vụn, máu me đầm đìa, toàn thân cốt cách bị giẫm nát, tuy chưa chết nhưng đã trọng thương!
Lão nhân này nếu như kịp thời giơ Thuẫn, có lẽ không thể chống lại Cự Tượng, nhưng sẽ không đến tình trạng như thế.
Võ giả giao đấu thay đổi trong nháy mắt.
Một khi lộ ra sơ hở, hoặc chậm một bước, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!
Đương nhiên.
Loại biến chiêu của Vân Phi Dương, đổi lại Lâm Nhược Hiên cũng ngây người.
Mà hắn có thể làm được điểm này hoàn toàn dựa vào Linh Niệm nghịch thiên của mình, Bởi vì chiêu thức biến hóa tất cả đều phải dựa vào Linh Niệm khống chế.
Xoát.
Vân Phi Dương đi đến trước mặt Trưởng lão Nhiễm gia, lạnh lùng nói:
- Ta nói được thì làm được, một chiêu trảm ngươi mà.
Tên này làm được sao?
Không có!
Thái Trưởng Lão mặc dù không có năng lực mở miệng nói chuyện, dù hắn sắp chết, nhưng ít ra còn sống.
Bịch!
Đột nhiên, Thần Thần xông tới, hóa thành hình la lỵ, giương nanh múa vuốt nói:
- Lão gia hỏa, đây cũng là hậu quả đánh nát ta chín đầu mệnh cách của ta!
Con ngươi Thái Trưởng Lão Nhiễm gia ảm đạm, lấp lóe vẻ kinh ngạc.
Một Tiểu Bạch Hồ hóa làm nhân loại?
Còn nói tiếng người!
Xoát.
Đột nhiên, một đạo hàn quang hiện lên, đầu lâu Thái Trưởng Lão lăn ra ngoài, nghi vấn cùng tư duy tan thành mây khói.
- A Nông!
Thần Thần bĩu môi.
- Ngươi đây là hai chiêu rồi!
Vân Phi Dương cười nói:
- Một chiêu vừa rồi ta không có thi triển kiếm pháp, lâm thời đổi vũ kỹ. Cho nên, một kiếm này mới tính chính thức!
Còn có thể hiểu như vậy?
Thần Thần bị chủ nhân vô sỉ đánh bại, bó tay.
- Ngươi thắng.
- Có thể đã kinh động người khác, chúng ta đi mau.
Bịch!
Thần Thần hóa thành Tiểu Bạch Hồ, nhảy lên vai Vân Phi Dương, thuần thục lấy không gian giới chỉ của đối phương, nhanh rời khỏi hiện trường.
Vừa đi không bao lâu.
Nhiễm gia cùng nhóm cường giả Mạc gia nhao nhao chạy tới.
- Thái Trưởng Lão!
Nhìn thấy thi thể Thái Trưởng Lão tách ra, võ giả Nhiễm gia ngây ra như phỗng.
Gia chủ Nhiễm gia như bị sét đánh, thần sắc ngốc trệ.
Vừa rồi hắn còn đang suy nghĩ, không biết thằng nào xui xẻo bị Cự Tượng giẫm bẹp, hóa ra tên xui xẻo này là nhà mình!
Một khắc này.
Nội tâm của hắn hoàn toàn tan vỡ, co quắp ngồi dưới đất.
Thái Trưởng Lão là võ giả mạnh nhất Nhiễm gia, bây giờ lại chết oan chết uổng, sự đả kích này vô cùng to lớn, hắn không thể thừa nhận!
Thần sắc đám võ giả Mạc gia cũng hãi nhiên.
Bọn họ đang nghĩ cuối cùng là ai, có thể chém giết Thái Trưởng Lão Nhiễm gia - Vũ Tông trung kỳ đây!
Vân Phi Dương khống chế kiếm khí, để Thái Trưởng Lão Nhiễm gia rất khiếp sợ.
Nhưng.
Kiếm khí chỉ 30 Trọng lại có thể chém giết mình? !
Hắn lạnh lùng quát.
- Muốn một kiếm chém lão phu, tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi không được!
- Thật sao?
Vân Phi Dương bỗng nhiên bước một bước, tay trái vung kiếm, kiếm khí cuồng bạo như gió như sóng ầm ầm mà đến, thanh thế vô cùng mạnh mẽ!
Ong ong!
Bức tường hai bên rung động kịch liệt, gần như không thể chống đỡ!
Càng quỷ dị là.
Kiếm khí Vân Phi Dương phóng đi, bỗng nhiên biến lớn cao mấy trượng, giống như đại hồng thủy!
- Hả?
- Làm sao?
Võ giả cùng con đường ngẩng đầu nhìn lại, thấy cách đó không xa có một đạo kiếm khí cường đại xuất hiện, mang theo khí tức cuồng bạo ập tới!
- Kiếm khí thật lớn!
- Là ai!
Đám người quá sợ hãi.
Bọn họ nhìn đoán, kiếm khí kia chí ít cao bốn trượng!
Sắc mặt Lâm Nhược Hiên nghiêm túc, thi triển thân pháp bay lên, muốn tìm tòi hư thực, nhưng lại bay được nửa trượng đã rơi xuống.
- …
Sắc mặt lão cứng ngắc.
Trong mê cung to lớn, không chỉ có trận pháp ngăn cản Linh Niệm, còn có trận pháp áp chế phi hành!
Kiếm khí Vân Phi Dương bỗng nhiên biến lớn, cũng rung động Thái Trưởng Lão, nhưng hắn gặp nguy không loạn, hai tay bỗng nhiên đập vào khí thuẫn, gia trì cường độ.
Đây là thuẫn và kiếm, phòng ngự cùng lực lượng quyết đấu!
Hai bên đều đạt tới 30 Trọng thuần linh lực!
Nhưng.
Càng bất ngờ là!
Thời khắc kiếm khí to lớn vọt tới, Vân Phi Dương lại vung kiếm gãy ra, phẫn nộ quát:
- Thiên Tượng chi uy, chà đạp cho ta!
- Vù vù!
Kiếm khí cuốn tới, bỗng nhiên gây dựng lại, hóa thành một đầu cự tượng, Trường Tị hất lên, tựa như kêu to, móng hung hăng giẫm đến Thái Trưởng Lão!
- Mẹ nó?
Mọi người trợn to.
Kiếm khí đột nhiên chuyển hóa thành một đầu Cự Tượng, bọn họ không thể tin được một màn đang diễn ra này!
- Đây là…
Lâm Nhược Hiên kinh hãi thốt.
- Thiên Tượng Quyết!
- Là tiểu tử kia!
Trong nháy mắt, lão phán định, người thi triển chiêu này là Vân Phi Dương! Bởi vì, trưởng lão Lâm gia đã báo, vũ kỹ tiểu tử kia chọn kho chính là tứ phẩm Thiên Tượng Quyết!
Nhưng
Mới qua một tháng!
Tên này đã hoàn toàn lĩnh ngộ để thi triển?
Lâm Nhược Hiên rung động thật sâu.
Trong khoảng thời gian ngắn lĩnh ngộ tứ phẩm vũ kỹ, rồi thi triển đến trình độ cường hãn như thế, quả thực thần tốc!
Nhưng.
Hắn cũng không biết, Vân Phi Dương đã sớm lĩnh ngộ Thiên Tượng Quyết, chỉ vì không đụng phải đối thủ phù hợp, cho nên chưa thi triển ra thôi.
Thái Trưởng Lão Nhiễm gia là một đối thủ rất tốt!
Lâm Nhược Hiên càng khó hiểu là:
- Rõ ràng thi triển kiếm khí, tại sao lại đột nhiên chuyển hóa thành chiêu thức Thiên Tượng Quyết!
Đám võ giả cũng trợn mắt.
Cưỡng ép khống chế thuần linh lực, nửa đường chuyển đổi chiêu thức, quả thực phá vỡ lý giải của bọn họ đối với võ đạo!
Hiện trường, Thái Trưởng Lão lúc này cũng trợn mắt hốc mồm.
Nếu như tay không tấc sắt, đột nhiên biến hóa chiêu thức, còn nói được đi, nhưng kiếm khí đã bắn ra rồi đã thế không thể cản, lại còn có thể biến đổi?
Thậm chí, uy lực còn mạnh hơn rất nhiều lần!
Thái Trưởng Lão muốn khóc.
Hắn hình thành thuẫn tường cản phía trước, dù kiếm khí cao xuyên trời cũng chỉ thẳng tắp công tới, mình đứng phía sau sẽ không có việc gì. Hiện tại, kiếm khí hóa thành Cự Tượng, giơ móng đạp xuống ngay trên đầu hắn!
Vị trí này đạp xuống, cũng không phải chơi!
- Thuần Linh Loạn Vũ!
Thái Trưởng Lão phẫn nộ quát, nâng lên thuẫn tường!
Nhưng đã muộn, hắn vừa giơ thuẫn, còn không nâng được một tấc, Cự Tượng đã mang theo vạn quân lực, bỗng nhiên giẫm xuống!
Đám người xa xa nhìn thấy hình ảnh một đầu Cự Tượng được thuần linh lực hóa thành tựa như phát tiết khó chịu trong lòng, hung hăng đạp xuống!
Ầm ầm!
Trong mê cung, mặt đất bỗng nhiên rung động một cái, đám người suýt ngã quỵ.
- Ta kháo!
- Cường đại như vậy?
Mọi người ổn định thân thể, phía sau một trận lạnh lẽo!
Gia chủ Nhiễm gia còn đứng ở đằng xa, cười nói:
- Uy lực như thế, cũng không biết người nào xui xẻo bị dẫm lên đây.
Hắn thấy, võ giả có thể thi triển chiêu thức cường hãn như thế, nhất định là cao thủ mười vị trí đầu của Đông Lăng thành, bọn hắn càng đánh nhau chết sống, càng có lợi đối với gia tộc mình!
Thần sắc Lâm Nhược Hiên ngưng trọng dị thường.
Cự Tượng một chân giẫm xuống, lực lượng chí ít đạt tới 40 Trọng trở lên, đổi lại là mình đón đỡ cũng sẽ có điểm chật vật!
Nói cách khác.
Vân Phi Dương dùng Khí Hồn kiếm gãy vận dụng Thiên Tượng Quyết, sinh ra lực kình gấp hai trước kia!
Đây mới là thực lực bạo phát chân chính của hắn!
Vù vù!
Cự Tượng đạp xuống, thuần linh lực dần biến mất.
Thái Trưởng Lão nằm rạp trên mặt đất, quần áo vỡ vụn, máu me đầm đìa, toàn thân cốt cách bị giẫm nát, tuy chưa chết nhưng đã trọng thương!
Lão nhân này nếu như kịp thời giơ Thuẫn, có lẽ không thể chống lại Cự Tượng, nhưng sẽ không đến tình trạng như thế.
Võ giả giao đấu thay đổi trong nháy mắt.
Một khi lộ ra sơ hở, hoặc chậm một bước, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!
Đương nhiên.
Loại biến chiêu của Vân Phi Dương, đổi lại Lâm Nhược Hiên cũng ngây người.
Mà hắn có thể làm được điểm này hoàn toàn dựa vào Linh Niệm nghịch thiên của mình, Bởi vì chiêu thức biến hóa tất cả đều phải dựa vào Linh Niệm khống chế.
Xoát.
Vân Phi Dương đi đến trước mặt Trưởng lão Nhiễm gia, lạnh lùng nói:
- Ta nói được thì làm được, một chiêu trảm ngươi mà.
Tên này làm được sao?
Không có!
Thái Trưởng Lão mặc dù không có năng lực mở miệng nói chuyện, dù hắn sắp chết, nhưng ít ra còn sống.
Bịch!
Đột nhiên, Thần Thần xông tới, hóa thành hình la lỵ, giương nanh múa vuốt nói:
- Lão gia hỏa, đây cũng là hậu quả đánh nát ta chín đầu mệnh cách của ta!
Con ngươi Thái Trưởng Lão Nhiễm gia ảm đạm, lấp lóe vẻ kinh ngạc.
Một Tiểu Bạch Hồ hóa làm nhân loại?
Còn nói tiếng người!
Xoát.
Đột nhiên, một đạo hàn quang hiện lên, đầu lâu Thái Trưởng Lão lăn ra ngoài, nghi vấn cùng tư duy tan thành mây khói.
- A Nông!
Thần Thần bĩu môi.
- Ngươi đây là hai chiêu rồi!
Vân Phi Dương cười nói:
- Một chiêu vừa rồi ta không có thi triển kiếm pháp, lâm thời đổi vũ kỹ. Cho nên, một kiếm này mới tính chính thức!
Còn có thể hiểu như vậy?
Thần Thần bị chủ nhân vô sỉ đánh bại, bó tay.
- Ngươi thắng.
- Có thể đã kinh động người khác, chúng ta đi mau.
Bịch!
Thần Thần hóa thành Tiểu Bạch Hồ, nhảy lên vai Vân Phi Dương, thuần thục lấy không gian giới chỉ của đối phương, nhanh rời khỏi hiện trường.
Vừa đi không bao lâu.
Nhiễm gia cùng nhóm cường giả Mạc gia nhao nhao chạy tới.
- Thái Trưởng Lão!
Nhìn thấy thi thể Thái Trưởng Lão tách ra, võ giả Nhiễm gia ngây ra như phỗng.
Gia chủ Nhiễm gia như bị sét đánh, thần sắc ngốc trệ.
Vừa rồi hắn còn đang suy nghĩ, không biết thằng nào xui xẻo bị Cự Tượng giẫm bẹp, hóa ra tên xui xẻo này là nhà mình!
Một khắc này.
Nội tâm của hắn hoàn toàn tan vỡ, co quắp ngồi dưới đất.