Tại Thần Giới.
Có một vị Thần lấy sát chứng đạo, thời gian dần trôi, Ma tộc chết trong tay hắn không đếm hết. Về sau, sát lục quá sâu, Thần tộc võ giả cũng bị lây nhiễm rất nhiều.
Lấy Sát thành Thần, được phong Sát Lục Chi Thần.
Không có người biết hắn từng giết bao nhiêu người, nhưng rất rõ ràng, tên Thần này tính cách tàn bạo, giết chóc thành tính, lại có xưng hào Sát Lục Chi Ma.
Thần Giới là nhất phương tịnh thổ, là vị diện cao quý nhất, không thể tồn tại một Sát Thần như thế, Đế Quân Thiên cuối cùng hạ lệnh, phái ra năm Thần Vương tiến hành trấn áp.
Sát Lục Chi Thần vẫn bao vây, không những không bị bắt giữ, ngược lại còn trọng thương hai Thần Vương, đào vong xuống Ma Giới, ẩn cư trong địa ngục, tiếp tục tu luyện sát lục.
Về sau.
Hắn tu luyện một ngàn năm, đột phá Thần Quân, mang theo sát lục ngập trời trở lại Thần Giới. Vốn muốn bạo phát một phen, chứng minh thực lực của mình cho Thần Giới biết, lại gặp thất bại thê thảm nhất trong đời.
Sự việc như thế này.
Sát Lục Chi Thần bị trục xuất khỏi Thần giới, thật vất vả mạnh lên được trở lại, chuyện thứ nhất hắn làm là ngửa mặt lên trời cười to, tuyên bố lão tử đã trở về, để phát tiết một ngàn năm khó chịu.
Tiếng cười của hắn đây … khặc khặc kiệt khiệt.
Không khéo.
Một vị Thần đi qua nghe được tiếng cười của hắn, lẩm bẩm.
- Vừa làm thịt xông một tên Âm Dương Thần, lại gặp một gia hỏa có tiếng cười bỉ ổi y như hắn nữa, thật sự khó chịu!
Sát Lục Chi Thần lạnh mặt lại, âm u nói:
- Lão tử vừa trở về Thần Giới, trước bắt ngươi khai đao!
Một lời không hợp, vị Sát Lục Chi Thần này đã muốn động thủ, mà vừa ra tay, Sát Lục chi khí bao phủ vạn lý, toàn bộ thiên địa đều bị hắc ám thôn phệ.
"Ha ha ha!"
- Tiểu tử, sợ chưa?!
- Nhanh quỳ xuống cầu xin tha thứ, bản Quân có thể tha cho ngươi khỏi chết!
Sát Lục Chi Thần rất hả hê nói.
- Bản Quân?
Tên Thần kia đang đứng bên trong sát lục khí tức, bình tĩnh cười hỏi.
- Ngươi là Thần Quân? Làm sao ta chưa thấy ngươi tại Thần Giới?
"Hừ hừ!"
Sát Lục Chi Thần cười lạnh nói:
- Lão tử ngàn năm trước bị năm tên Thần Vương đánh ra khỏi Thần Giới, mao đầu tiểu tử như ngươi tự nhiên chưa nghe nói qua.
"A."
Người kia vỗ ót một cái nói:
- Nguyên lai, ngươi chính là Sát Lục Chi Thần.
- Ngươi nghe nói qua lão tử?
Sát Lục Chi Thần có chút mộng, nhưng chợt đắc ý.
Lão tử mặc dù không tại giang hồ, nhưng giang hồ vẫn lưu truyền truyền thuyết của lão tử, loại cảm giác này quả nhiên thoải mái.
"Bành —— "
Đột nhiên, tên Thần kia bỗng xuất hiện trước mặt Sát Lục Chi Thần, một chân đá lên đũng quần hắn, lạnh nhạt nói:
- Trước mặt lão tử cấm xưng lão tử, nếu không, ta sẽ để ngươi chết rất thống khổ!
- Ngươi…
Sát Lục Chi Thần lộ ra thần sắc dữ tợn.
Thần tuy rất ngưu, nhưng phía dưới giống như phàm nhân, là nhược điểm trí mạng.
"Ba."
Tên Thần kia vươn tay, vỗ vỗ lên mặt Sát Lục Chi Thần, nói:
- Nhớ kỹ, ta tên Vân Phi Dương, về sau dám trước mặt ta phát ra tiếng cười bỉ ổi, ta sẽ không để ngươi chạy trốn tới Ma Giới, mà đưa ngươi xuống địa ngục!
Quả nhiên.
Dám đá thằng nhỏ của người không phải ai khác mà là Tiện Thần Vân Phi Dương!
"Bành —— "
Cuồng bạo Thần lực bạo phát, Sát Lục Chi Thần bị đánh bay mấy vạn dặm, gương mặt âm u bị oanh sưng tấy, không còn ra hình dáng.
Còn về Sát Lục chi khí, cũng bị vỡ nát.
- Vân…Vân Phi Dương!
Sát Lục Chi Thần ngã trên mặt đất, yếu ớt nói:
- Lão…
"Bành!"
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn, lạnh nhạt nói:
- Cấm xưng lão tử!
Sát Lục Chi Thần vội vàng im miệng, không dám nói nữa.
Đợi đến khi tên kia rời đi, mới sụp đổ nói:
- Mẹ nó chứ, mới có một ngàn năm không có trở về, Thần Giới lại xuất hiện một cường giả ngưu như vậy!
Sát Lục Chi Thần bị đã kích, trận chiến này để hắn ghi vào lòng, sau cùng tiến về Ma Giới, tiếp tục nằm gai nếm mật tu luyện.
Mấy trăm năm sau.
Tu vi hắn lần nữa đề bạt, trở lại Thần Giới.
Nhưng lại nghe nói Vân Phi Dương bị trấn áp, cả người nhất thời bị đả kích. Bởi vì, cường giả tham dự trấn áp tên kia, Thần Quân cấp cũng không dưới 20.
Cuối cùng, Sát Lục Chi Thần mới hiểu được, Chiến Thần Vân Phi Dương trâu đến thế nào.
May mắn thay, hắn đã bị trấn áp.
Nếu không phải thế, mình đâm đầu tìm tới hắn, chẳng phải bị ngược tiếp!
Thời điểm Mộ Dung Chiến bị khủng bố Sát Lục chi khí bao phủ, thấu phát ra một cỗ Thần lực đã chứng minh, thần hồn trong thân thể này chính là Sát Lục Chi Thần!
Tên Thần cũng không tệ lắm.
Tuy đánh không lại Vân Phi Dương, nhưng cũng là Thần Quân, xếp hạng rất cao trong 108 Thần vị, ngang tay với Kim Cương Thần.
Bây giờ.
Đang từng bước giác tỉnh.
Thần lực bạo phát, bao phủ toàn bộ chiến trường, khiến cho chúng sinh tâm sinh kính sợ, nhưng lại không rét mà run, trong lòng càng dâng lên tử vong khí tức mãnh liệt.
Rất nhanh.
Cuồng bạo Sát Lục chi khí nội liễm, Mộ Dung Chiến trôi nổi thân thể, tròng mắt hắn lấp lóe sát lục đáng sợ, ánh mắt khóa chặt La Mục, cái mũi nhẹ nhàng ngửi một chút, âm u nói:
- Mùi vị rất quen thuộc!
Đây không phải Mộ Dung Chiến, mà là Sát Lục Chi Thần sau khi giác tỉnh.
La Mục lui về phía sau một bước.
Hắn không có Thần lực, không có cách nào trang bức được nữa.
Sát Lục Chi Thần hít một hơi, chợt phát ra tiếng cười khặc khặc kiệt, sau đó nhìn về binh lính và Vũ Vương bốn phía, mở ra hai tay, cười tà nói:
- Các ngươi hết thảy đều phải chết!
"Vù vù —— "
Bàng bạc Sát Lục chi khí quanh người hắn nháy mắt tràn ngập chiến trường, thậm chí trên không Thiết Cốt Thành cũng ẩn chứa sát ý, khiến mọi người sợ hãi.
Đây chính là Sát Lục Chi Thần, dù chỉ có thể lưu giữ trong một giây lát, sát lục chi tâm cũng khó có thể ức chế.
- Chết!
"A a!"
Mấy ngàn binh lính của chín quận liên minh cùng Thiết Cốt Thành thống khổ ngã xuống đất, thức hải bọn họ bị sát lục khí tức lộng hành quấy rối, chịu đựng linh hồn công kích!
"Phù phù —— "
La Mục cũng ngã trên mặt đất, thần sắc dữ tợn, linh hồn hắn cũng bị Sát Lục chi khí quấy rối, nếu như vừa rồi, có lẽ sẽ triệt tiêu được, nhưng sau khi thi triển Thần lực, lại là giai đoạn suy yếu nhất.
"Phù phù!"
"Phù phù!"
Vũ Vương lơ lửng giữa trời cũng nhao nhao ngã xuống.
Dù Chu Thiên Văn Vũ Vương đỉnh phong cũng không thể may mắn thoát khỏi, hắn ngã trên mặt đất, chịu đựng thống khổ đồng thời, thần sắc vô cùng hoảng sợ.
Phương viên năm mươi dặm đều bị sát lục khí tức bao phủ!
Trừ Tụ Quang Phòng Ngự Trận không bị ăn mòn, người nào bị dính sát lục chi khí, đều sẽ bị Sát Lục Chi Thần khống chế, chỉ cần tâm niệm hắn vừa động, sẽ kinh lịch tra tấn tàn khốc nhất, cũng sẽ tuỳ tiện tử vong.
- Cái này…
Sắc mặt Lâm Nhược Hiên đại biến.
Hắn đứng trong thành lâu, có Tụ Quang Phòng Ngự Trận ngăn cách, cho nên không bị Sát Lục chi khí ăn mòn, nên không hiểu, các binh sĩ và Vũ Vương ngã trên mặt đất đến cùng bị làm sao?
"Khặc khặc kiệt."
Sát Lục Chi Thần quay người nhìn về phía Thiết Cốt Thành, giơ tay lên, khủng bố Sát Lục chi khí ngưng tụ, cười lạnh nói:
- Chỉ là trận pháp, cho lão tử!
"Vù vù —— "
Đột nhiên, trên không phía xa hiện ra một viền lửa như sóng biển cuốn tới, bên trong viền lửa có một đạo lưu quang cực tốc bay tới, từ xa nhìn lại giống như bị đám lửa bao phủ.
- Hửm?
Sát Lục Chi Thần quay người nhìn lại, mắt thấy cảnh này, thần sắc ngạc nhiên khẽ nói:
- Tâm Hỏa Chi Thần!?
Tại Thần Giới.
Có một vị Thần lấy sát chứng đạo, thời gian dần trôi, Ma tộc chết trong tay hắn không đếm hết. Về sau, sát lục quá sâu, Thần tộc võ giả cũng bị lây nhiễm rất nhiều.
Lấy Sát thành Thần, được phong Sát Lục Chi Thần.
Không có người biết hắn từng giết bao nhiêu người, nhưng rất rõ ràng, tên Thần này tính cách tàn bạo, giết chóc thành tính, lại có xưng hào Sát Lục Chi Ma.
Thần Giới là nhất phương tịnh thổ, là vị diện cao quý nhất, không thể tồn tại một Sát Thần như thế, Đế Quân Thiên cuối cùng hạ lệnh, phái ra năm Thần Vương tiến hành trấn áp.
Sát Lục Chi Thần vẫn bao vây, không những không bị bắt giữ, ngược lại còn trọng thương hai Thần Vương, đào vong xuống Ma Giới, ẩn cư trong địa ngục, tiếp tục tu luyện sát lục.
Về sau.
Hắn tu luyện một ngàn năm, đột phá Thần Quân, mang theo sát lục ngập trời trở lại Thần Giới. Vốn muốn bạo phát một phen, chứng minh thực lực của mình cho Thần Giới biết, lại gặp thất bại thê thảm nhất trong đời.
Sự việc như thế này.
Sát Lục Chi Thần bị trục xuất khỏi Thần giới, thật vất vả mạnh lên được trở lại, chuyện thứ nhất hắn làm là ngửa mặt lên trời cười to, tuyên bố lão tử đã trở về, để phát tiết một ngàn năm khó chịu.
Tiếng cười của hắn đây … khặc khặc kiệt khiệt.
Không khéo.
Một vị Thần đi qua nghe được tiếng cười của hắn, lẩm bẩm.
- Vừa làm thịt xông một tên Âm Dương Thần, lại gặp một gia hỏa có tiếng cười bỉ ổi y như hắn nữa, thật sự khó chịu!
Sát Lục Chi Thần lạnh mặt lại, âm u nói:
- Lão tử vừa trở về Thần Giới, trước bắt ngươi khai đao!
Một lời không hợp, vị Sát Lục Chi Thần này đã muốn động thủ, mà vừa ra tay, Sát Lục chi khí bao phủ vạn lý, toàn bộ thiên địa đều bị hắc ám thôn phệ.
"Ha ha ha!"
- Tiểu tử, sợ chưa?!
- Nhanh quỳ xuống cầu xin tha thứ, bản Quân có thể tha cho ngươi khỏi chết!
Sát Lục Chi Thần rất hả hê nói.
- Bản Quân?
Tên Thần kia đang đứng bên trong sát lục khí tức, bình tĩnh cười hỏi.
- Ngươi là Thần Quân? Làm sao ta chưa thấy ngươi tại Thần Giới?
"Hừ hừ!"
Sát Lục Chi Thần cười lạnh nói:
- Lão tử ngàn năm trước bị năm tên Thần Vương đánh ra khỏi Thần Giới, mao đầu tiểu tử như ngươi tự nhiên chưa nghe nói qua.
"A."
Người kia vỗ ót một cái nói:
- Nguyên lai, ngươi chính là Sát Lục Chi Thần.
- Ngươi nghe nói qua lão tử?
Sát Lục Chi Thần có chút mộng, nhưng chợt đắc ý.
Lão tử mặc dù không tại giang hồ, nhưng giang hồ vẫn lưu truyền truyền thuyết của lão tử, loại cảm giác này quả nhiên thoải mái.
"Bành —— "
Đột nhiên, tên Thần kia bỗng xuất hiện trước mặt Sát Lục Chi Thần, một chân đá lên đũng quần hắn, lạnh nhạt nói:
- Trước mặt lão tử cấm xưng lão tử, nếu không, ta sẽ để ngươi chết rất thống khổ!
- Ngươi…
Sát Lục Chi Thần lộ ra thần sắc dữ tợn.
Thần tuy rất ngưu, nhưng phía dưới giống như phàm nhân, là nhược điểm trí mạng.
"Ba."
Tên Thần kia vươn tay, vỗ vỗ lên mặt Sát Lục Chi Thần, nói:
- Nhớ kỹ, ta tên Vân Phi Dương, về sau dám trước mặt ta phát ra tiếng cười bỉ ổi, ta sẽ không để ngươi chạy trốn tới Ma Giới, mà đưa ngươi xuống địa ngục!
Quả nhiên.
Dám đá thằng nhỏ của người không phải ai khác mà là Tiện Thần Vân Phi Dương!
"Bành —— "
Cuồng bạo Thần lực bạo phát, Sát Lục Chi Thần bị đánh bay mấy vạn dặm, gương mặt âm u bị oanh sưng tấy, không còn ra hình dáng.
Còn về Sát Lục chi khí, cũng bị vỡ nát.
- Vân…Vân Phi Dương!
Sát Lục Chi Thần ngã trên mặt đất, yếu ớt nói:
- Lão…
"Bành!"
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn, lạnh nhạt nói:
- Cấm xưng lão tử!
Sát Lục Chi Thần vội vàng im miệng, không dám nói nữa.
Đợi đến khi tên kia rời đi, mới sụp đổ nói:
- Mẹ nó chứ, mới có một ngàn năm không có trở về, Thần Giới lại xuất hiện một cường giả ngưu như vậy!
Sát Lục Chi Thần bị đã kích, trận chiến này để hắn ghi vào lòng, sau cùng tiến về Ma Giới, tiếp tục nằm gai nếm mật tu luyện.
Mấy trăm năm sau.
Tu vi hắn lần nữa đề bạt, trở lại Thần Giới.
Nhưng lại nghe nói Vân Phi Dương bị trấn áp, cả người nhất thời bị đả kích. Bởi vì, cường giả tham dự trấn áp tên kia, Thần Quân cấp cũng không dưới 20.
Cuối cùng, Sát Lục Chi Thần mới hiểu được, Chiến Thần Vân Phi Dương trâu đến thế nào.
May mắn thay, hắn đã bị trấn áp.
Nếu không phải thế, mình đâm đầu tìm tới hắn, chẳng phải bị ngược tiếp!
Thời điểm Mộ Dung Chiến bị khủng bố Sát Lục chi khí bao phủ, thấu phát ra một cỗ Thần lực đã chứng minh, thần hồn trong thân thể này chính là Sát Lục Chi Thần!
Tên Thần cũng không tệ lắm.
Tuy đánh không lại Vân Phi Dương, nhưng cũng là Thần Quân, xếp hạng rất cao trong 108 Thần vị, ngang tay với Kim Cương Thần.
Bây giờ.
Đang từng bước giác tỉnh.
Thần lực bạo phát, bao phủ toàn bộ chiến trường, khiến cho chúng sinh tâm sinh kính sợ, nhưng lại không rét mà run, trong lòng càng dâng lên tử vong khí tức mãnh liệt.
Rất nhanh.
Cuồng bạo Sát Lục chi khí nội liễm, Mộ Dung Chiến trôi nổi thân thể, tròng mắt hắn lấp lóe sát lục đáng sợ, ánh mắt khóa chặt La Mục, cái mũi nhẹ nhàng ngửi một chút, âm u nói:
- Mùi vị rất quen thuộc!
Đây không phải Mộ Dung Chiến, mà là Sát Lục Chi Thần sau khi giác tỉnh.
La Mục lui về phía sau một bước.
Hắn không có Thần lực, không có cách nào trang bức được nữa.
Sát Lục Chi Thần hít một hơi, chợt phát ra tiếng cười khặc khặc kiệt, sau đó nhìn về binh lính và Vũ Vương bốn phía, mở ra hai tay, cười tà nói:
- Các ngươi hết thảy đều phải chết!
"Vù vù —— "
Bàng bạc Sát Lục chi khí quanh người hắn nháy mắt tràn ngập chiến trường, thậm chí trên không Thiết Cốt Thành cũng ẩn chứa sát ý, khiến mọi người sợ hãi.
Đây chính là Sát Lục Chi Thần, dù chỉ có thể lưu giữ trong một giây lát, sát lục chi tâm cũng khó có thể ức chế.
- Chết!
"A a!"
Mấy ngàn binh lính của chín quận liên minh cùng Thiết Cốt Thành thống khổ ngã xuống đất, thức hải bọn họ bị sát lục khí tức lộng hành quấy rối, chịu đựng linh hồn công kích!
"Phù phù —— "
La Mục cũng ngã trên mặt đất, thần sắc dữ tợn, linh hồn hắn cũng bị Sát Lục chi khí quấy rối, nếu như vừa rồi, có lẽ sẽ triệt tiêu được, nhưng sau khi thi triển Thần lực, lại là giai đoạn suy yếu nhất.
"Phù phù!"
"Phù phù!"
Vũ Vương lơ lửng giữa trời cũng nhao nhao ngã xuống.
Dù Chu Thiên Văn Vũ Vương đỉnh phong cũng không thể may mắn thoát khỏi, hắn ngã trên mặt đất, chịu đựng thống khổ đồng thời, thần sắc vô cùng hoảng sợ.
Phương viên năm mươi dặm đều bị sát lục khí tức bao phủ!
Trừ Tụ Quang Phòng Ngự Trận không bị ăn mòn, người nào bị dính sát lục chi khí, đều sẽ bị Sát Lục Chi Thần khống chế, chỉ cần tâm niệm hắn vừa động, sẽ kinh lịch tra tấn tàn khốc nhất, cũng sẽ tuỳ tiện tử vong.
- Cái này…
Sắc mặt Lâm Nhược Hiên đại biến.
Hắn đứng trong thành lâu, có Tụ Quang Phòng Ngự Trận ngăn cách, cho nên không bị Sát Lục chi khí ăn mòn, nên không hiểu, các binh sĩ và Vũ Vương ngã trên mặt đất đến cùng bị làm sao?
"Khặc khặc kiệt."
Sát Lục Chi Thần quay người nhìn về phía Thiết Cốt Thành, giơ tay lên, khủng bố Sát Lục chi khí ngưng tụ, cười lạnh nói:
- Chỉ là trận pháp, cho lão tử!
"Vù vù —— "
Đột nhiên, trên không phía xa hiện ra một viền lửa như sóng biển cuốn tới, bên trong viền lửa có một đạo lưu quang cực tốc bay tới, từ xa nhìn lại giống như bị đám lửa bao phủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!