Tần Lê bị hai đạo phù chú phong ấn tại chỗ, cũng không thể nhúc nhích, quỷ quái cũng không thể xâm lấn. Từng đợt từng đợt quỷ quái khi đánh vào phù chú, phù chú sẽ tỏa ra vầng sáng màu vàng bao phủ lấy chúng, những con quỷ bị ánh sáng bao phủ lập tức biến thành bột phấn.
Hắn nhìn quỷ quái xung quanh bị nghiền thành phấn, đôi mắt trợn tròn. Vừa nhìn về phía cô gái khua kiếm trảm quỷ phía trước, một kiếm cô chém xuống, một đám quỷ toàn bộ biến thành bột phấn màu vàng, Chúng co rút lại phía bức tường, một đám run lẩy bẩy, không dám tiếp cận nữa.
Mới vừa rồi còn là ác quỷ tàn bạo không chịu nổi, lúc này mỗi con quỷ mắt lộ ra sự sợ hãi, trận địa tấn công gì cũng không đoái hoài tới, chỉ lo tìm đường chạy trốn.
Lão quản gia tỉnh lại, lần mò đến phía sau thiếu gia trốn, lão nhân già cả mắt mờ xoa xoa đôi mắt, nói "Thiếu gia, vị đại sư này là?"
"Tiểu chân ngắn," Tần Lê dừng một chút lại nói "Thế nào, ghê gớm chứ"
Lão quản gia nói nhỏ "Thiếu gia, người làm sao có thể nói đại sư như vậy" vừa nói lão nhân vừa ôm chặt eo Tần Lê để cho kim quang trên phù chú của hắn bao bọc lấy mình, thân thể khô gầy của lão nhân toàn bộ dán sát trên người Tần Lê, lộ bả vai ra ngoài bị quỷ trảo túm lấy, lão nhân sợ tới mức kêu to "Ô ô ô", trực tiếp nhảy lên, ôm cổ hắn, hai chân vòng lấy eo hắn, treo trên người hắn.
Tần Lê "..." Lão nhân ngươi chú ý chú ý hình tượng chút!
Một đám quỷ bị Đường Phỉ đánh sợ tới mức bắt đầu đâm cửa sổ chạy trốn, kính cửa sổ sát đất vỡ vụn, đàn quỷ chen chúc mà chạy. Nhưng khi chúng nó chạy ra bên ngoài, trực tiếp vọt vào miệng Hắc Đường.
Hắc Đường cao nửa lầu đem một đám quỷ nhai trong miệng, tiếng phát ra như tiếng cắn kẹo, phát ra thanh âm "Ca băng ca băng". Nhưng quỷ trong nhà này quá nhiều, quỷ chạy trốn từ bên mép miệng Hắc Đường không phải số ít.
Lúc Đường Phỉ đuổi theo ra tới, quỷ bên ngoài không còn, Hắc Đường lại biến trở về hình dạng mèo con nhảy về nằm trên người cô, lông xù đặt trên đỉnh đầu cô.
Phù chú trên người Tần Lê đã mất đi hiệu lực, hắn mang theo lão quản gia đuổi theo cô ra ngoài "Những con quỷ kia cứ vậy mà đi rồi"
Đường Phỉ thu hồi Tru Tà Kiếm, mắt nhìn tia nắng ban mai phương xa, nói: " Gần đây có phải anh đắc tội người nào hay không?"
"Tôi? Tôi ngây thơ vô hại như vậy, sao có thể đắc tội với người khác. A, sẽ không phải là cô đưa đám quỷ này tới, gạt tiền tôi đi" Tần Lê nhìn về phía cô.
Đường Phỉ liếc hắn một cái, nói "Nếu anh không có cái phù bài kia, chỉ sợ anh đã sớm 'chít chít'. Có người tập kết bách quỷ, đánh nát pháp khí kết giới của anh, đây cũng không phải là việc người bình thường có thể làm được."
Ngay lúc bọn họ nói chuyện, trong bụi cỏ truyền đến tiếng "xột xoạt". Đường Phỉ đâm một kiếm tới, một con tiểu béo quỷ giống như bóng cao su,lăn từ trong bụi cỏ ra.
Nó ôm cái đầu tròn vo, xin tha nói "Tỷ tỷ tha mạng, tỷ tỷ tha mạng."
Đây là tiểu quỷ dọa trợ lý Giản Tú của Đường Phỉ ở bệnh viện hôm trước, nó xin tha tự nhéo vành tai đầy đặn của mình, tủi thân nhìn Đường Phỉ nói "Em không muốn ăn hắn, Em chỉ muốn liếm hắn một miếng"
Bé trai khi mất lúc khoảng chừng 4 tuổi, trong thanh âm còn mang theo một ít nãi( =sữa) nhu(=mềm dẻo) (P/S: mình không biết edit từ này sao cho mượt, bạn nào biết chỉ hộ mình nha). Đường Phỉ vẫy tay gọi nó lại, nắm lỗ tai nó hỏi "Tiểu béo cầu, ta hỏi ngươi, ngươi là bị mùi hương trên người hắn hấp dẫn đến đây?"
Tiểu mập mạp lắc đầu nói: "Không phải, em bị một cái phù trận lớn hấp dẫn lại đây.", nó xoay người đưa lưng về phía Đường Phỉ, đưa ấn chu sa trên lưng cho Đường Phỉ xem "Có một đại thúc triệu tập quỷ của toàn thành phố A, cưỡng ép bắt chúng em vào trận, sau đó chúng em bị phù trận dẫn tới nơi này. Tỷ tỷ, em không muốn ăn hắn, em chỉ muốn liếm một chút."
Tiểu mập mạp liếm liếm môi, liếc nhìn Tần Lê.
Tần Lê tránh phía sau Đường Phỉ cảnh cáo hắn "Tiểu thí hài, ngươi dám!"
"Hừ" tiểu mập mạp chống nạnh, thu lại giọng của trẻ nhỏ, tức giận giống quả bóng cao su "Cái gì tiểu thí hài, ông nội ngươi đã 400 tuổi"
Lão quản gia còn ôm eo Tần Lê, dán ở trên người hắn, yếu ớt nói: "Thiếu gia, tiểu mập mạp này có chút giống ngài."
"Giống cái rắm" Tần Lê chân lão nhân vòng trên eo mình "Ông cút xuống dưới cho ta."
"Thiếu gia, chân tôi cứng..."
Tần Lê "..." chết lão nhân ông không thể ngạo kiều (=kiêu ngạo; khinh người) một chút sao?
Mắt thấy mặt trời dần ló dạng, tiểu mập mạp gấp đến mức dậm chân tại chỗ "Ai nha ai nha, thịt mỡ của em phải bị hâm chín"
"Tiểu mập mạp, tới, lộ hàm răng, cà tím tỷ tỷ đưa ngươi đi vãng sinh." Đường Phỉ móc di động ra hướng ống kính về phía nó.
Tiểu mập mạp đang đút tay vào túi quần lập tức đứng thẳng đáng hoàng, nhe răng "Cà tím", bị Đường Phỉ thu vào trong điện thoại. Cô nhét điện thoại vào trong túi bát quái, Hắc Đường đang làm cục bông lông xù trên đầu cô, lúc này mới ngáp một cái mở miệng "Phỉ Phỉ, xem ra có người điều khiển bách quỷ trận muốn xé nát Tần Lê. Nhưng xé nát hắn, đối với người kia có ích lợi gì?"
Đường Phỉ lắc đầu, cẩn thận quan sát Tần Lê.
Quái lạ là, ban ngày và ban đêm hắn có hai loại thể chất, trong cơ thể lại chỉ có một linh hồn. Hắn thật sự có hai loại nhân cách, mà không phải nhất thể song hồn.
Cái này thì kỳ quái, chẳng lẽ trong thân thể hắn, có đồ vật đáng giá khiến người ta mất công muốn lấy được.
Ánh mặt trời chiếu qua tầng mây, chiếu vào xương lông mày của nam nhân anh tuấn. Hắn mới vừa nhắm mắt lại, sau đó mở mắt ra, thần sắc nơi đáy mắt phát sinh thay đổi, khí chất cũng trở nên lạnh lùng.
Trong ánh mắt lạnh băng của nam nhân lộ ra một loại mờ mịt, liếc nhìn Đường Phỉ cùng với cùng với chú mèo con trên đầu cô; lại rũ mắt nhìn lão quản gia đang đu trên eo hắn.
Lão quản gia hiển nhiên cũng nhận ra nam nhân không thích hợp, nhanh chóng nhảy khỏi người hắn, vững vàng rơi xuống đất, một mực cung kính: "Thiếu gia, ngài tỉnh."
Hắn quét mắt qua sân vườn thảm hại không chịu nổi, nhíu mày hỏi "Chuyện gì xảy ra?"
"Thiếu gia, tối hôm qua có người hạ phù trận cho Kiêu Kiêu, đưa tới thật nhiều quỷ, may mà có vị cô nương này, chúng ta mới được cứu." Lão nhân vẻ mặt tôn kính giới thiệu với Tần Lê.
Ở trước mặt Tần Lê, để dễ phân biệt, lão quản gia sẽ gọi nhân cách thứ hai của Tần Lê là "Kiêu kiêu", Tần Kiêu.
Tần Lê đối với hành vi giả thần giả quỷ của lão quản gia và Tần Kiêu, đã không còn xa lạ. Hắn lại nhìn về phía Đường Phỉ, thấy tru tà kiếm màu đen trong tay cô, cười lạnh một tiếng "Đường tiểu thư như thế nào không lo làm diễn viên, bắt đầu làm thiên sư"
Hắc Đường nằm trên đầu Đường Phỉ nhất thời cả người vô lực, bị dương khí trên người hắn khắc pháp lực biến mất hoàn toàn.
Tần Lê ghét bỏ mà liếc nhìn cô một cái, nói "Đường tiểu thư không cần hao tổn tâm huyết (hao tổn tâm huyết = nhọc lòng), công ty chúng tôi không ký hợp đồng với loại diễn viên này. Tôi là người theo thuyết vô thần, xin lỗi tôi nói thẳng, hành vi của Đường tiểu thư, thật ngu xuẩn."
"..."Đường Phỉ nhìn gương mặt thiếu đánh của đối phương, đem danh thiếp đưa cho Tần Lê, dán trên người hắn, phẫn uất nói:" Bộ đại IP mới nhất kia của Công ty các anh, tôi nhất định phải diễn. Còn có 3000 vạn phí dưỡng nhan, một phân không thể thiếu. Tôi mặc kệ anh là hai nhân cách hay là giả ngu," ngón tay cô chọc chọc lên ngực nam nhân: "Anh đừng nghĩ quỵt nợ."
Tần Lê không biết buổi tối nơi này đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng đoán được đại khái có quan hệ rất lớn đến tên quỷ gây sự -Tần Kiêu kia.
Dù lão quản gia cùng Tần Kiêu luôn thích đem nhà ở làm cho chướng khí mù mịt, nhưng hắn chưa từng gặp qua thứ đồ kia, đương nhiên là không tin quỷ thần.
Đến nỗi đêm qua nơi này đã xảy ra chuyện gì, hắn không tin sức phá hoại lơn như vậy, do con người tạo ra, chắc là mượn lực tác động từ bên ngoài.
Thí dụ như cửa sổ bể tan tành, hố trên tường, cũng không giống như là con người có thể tạo thành. Tần Lê lại nhìn về phía Đường Phỉ, nghĩ thầm cô nương này vì giả thần giả quỷ, còn xài không ít công phu.
Tần Lê xoay người đi vào trong phòng, đưa lưng về phía mọi người, nói với lão quản gia "Tiễn khách".
Đường Phỉ đứng chỗ đó tức giận đến nắm chặt tay lại, chỉ vào hướng Tần Lê rời đi, tức giận nói "Anh ta đang muốn quỵt nợ?"
Lão quản gia một mực cung kính "Đại sư, thiếu gia nhà ta ban ngày, đầu óc có chút cứng đầu, những thứ ngài ấy chưa thấy qua cho tới bây giờ vẫn không tin. Cho nên chi phí của ngài chúng ta sẽ không thiếu một phân, trong 24 giờ, nhất định đem tiền chuyển cho ngài. Còn bộ IP lớn kia, buổi tối tôi và Kiêu Kiêu thiếu gia, sẽ nghĩ biện pháp."
Biểu tình trên mặt Đường Phỉ:"Lão nhân, coi như ông thức thời", ừ một tiếng, ngáp một cái nói "Tôi về trước đây. Thiếu gia nhà các ông đắc tộ với người có bản lĩnh không nhỏ, chờ ông chuyển tiền đến, tôi sẽ chuyển phát nhanh giao cho ông mấy tấm phù, ông chia ra dán vào đồ vật ở phía nam, chỉ cần buổi tối anh ta không ra khỏi cửa, có thể bảo đảm bình an."
Lão quản gia nghe vậy chắp tay trước ngực "Cảm ơn đại sư, cảm ơn đại sư"
Chờ Tần Lê về phòng thay đổi tây trang, cầm điện thoại lên, thì có một loại dự cảm xấu. Hắn mở Weibo lên đã nhìn thấy Tần Kiêu lấy điện thoại của hắn phát Weibo, thiếu chút nữa không khí không kịp lên não.
Tuy rằng Weibo không giống này không giống ngữ khí của hắn, nhưng hắn liên tưởng đến việc Đường Phỉ giả thần giả quỷ muốn lấy lòng mình, nhất thời sinh lòng chán ghét. Bài đăng này hắn cũng không xóa, cứ như vậy để cho nó lặng yên mà nằm trên Weibo.
Trên mạng người mắng Đường Phỉ càng ngày càng nhiều, sinh sôi đem tiểu hoa của một web drama, xào ra hiệu quả hắc hồng (hắc hồng= nổi lên nhờ tai tiếng). Đương nhiên, cư dân mạng mắng cực kỳ khó nghe, tâm lý không có một chút năng lực thừa nhận thật đúng là chịu đựng nổi.
Đường Phỉ về nhà ngủ bù khi tỉnh dậy đã là 10 giờ tối, đồng thời nhận được 3000 vạn lão quản gia chuyển tới, hơn nữa không phụ sự mong đợi của mọi người mà mặt nổi đầy mụn.
Đường Phỉ soi gương, thật sự bị hình ảnh mình trong gương dọa sợ, trên mặt tất cả đều là mụn mủ sưng đỏ, sợ tới mức cô vội vàng đeo khẩu trang đến "khách sạn Hà Tiên Tiên" trị mụn.
Bà chủ cũng bị mụn trên mặt cô dọa sợ, một bên dùng châm trị mụn cho cô, một bên đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm của mình: "Phỉ Phỉ, cửa hàng chúng ta gần đây ra mắt sản phẩm mới, mặt nạ dương khí hiệu quả siêu cao, mặt nạ này sử dụng dương khí của nam nhân để luyện ra, dương khí dư thừa có thể hoàn toàn áp chế mụn trên mặt cô, bảo đảm cô đắp xong gương mặt nhẵn bóng, đắp hai cái bạn trai cũ cũng hồi tâm chuyển ý,muốn cân nhắc hay không?"
Đường Phỉ có điểm động lòng, hỏi "Bao nhiêu tiền một cái?"
Bà chủ vừa xoa mặt cho cô, vừa nói "Không mắc, cũng chỉ một trăm vạn một cái thôi."
"..." Khóe miệng Đường Phỉ co rút "Bà chủ, bà mở tiệm là để cướp bóc ư?"
Bà chủ cười ha hả "Cô nói vậy sao được, dương khí rất khó thu thập, mua dương khí cũng phải tốn phí. Hơn nữa để luyện dương khí trên người nam nhân, cũng không phải là chuyện đơn giản, không thể nhiều, cũng không được quá ít. Phỉ Phỉ, nếu cô muốn vất vả một lần mà suốt đời nhàn nhã, thì tìm người bạn trai có dư thừa dương khí đi, tôi bảo đảm mụn trên mặt cô sẽ tốt lên ngay lập tức."
Đường Phỉ "..."
Lời nói dối lớn nhất khi trị mụn là: "Tìm bạn trai là tốt rồi" cùng với "Kết hôn sinh con thì tốt rồi".
Hắc Đường nằm bên chân Đường Phỉ lấy móng vuốt xoát Weibo, một bài đăng khác trên Weibo của Tần Lê lại dẫn đầu.
Tần Lê V "Mua bộ IP lớn, nữ chính định. Ba ba, chúng ta hợp tác vui vẻ. @Đường Phỉ."
Cư dân mạng"...????"
Tần Lê phát liên tiếp hai bài.
Tần Lê V "《 tróc quỷ nhất tỷ 》, trong lòng ta, chỉ có @Đường Phỉ ba ba đủ tư cách."
Ngay sau đó, trợ lý Giản Tú của Đường Phỉ gọi đến, nói cho cô "Phỉ tỷ tin tức tốt, Mạn Thành đã giao hợp đồng đến rồi, điều kiện hợp đồng không tồi"
"Một lát em mang đến nhà chị, nhanh chóng ký hợp đồng, sau đó em lập tức đưa đến nhà Tần tổng, để cho đối phương đóng dấu."
Giản tú khó hiểu "Gấp như vậy"
Đường Phỉ "Tức chết cái tên hung thần kia."
Giản tú "???"
Ngày hôm sau Tần Lê tỉnh dậy, trên internet phiên thiên. Ngày hôm qua cư dân mạng trạm đứng về phía hắn, mắng Đường Phỉ. Hôm nay ngay cả hắn cũng bị mắng.
Cư dân mạng:
"Ha hả, hóa ra Tần tổng thích loại hình này? Thụ giáo, lôi kéo anti-fan chúng ta xào nhiệt độ giúp Đường Phỉ, xem như ta được mở mang kiến thức, thì ra thủ đoạn của Tần tổng cao như vậy. Bội phục bội phục."
"Trời ạ, thấy được phương thức lăng xê cao nhất, các công ty lớn nên học một chút, Tần tổng quả nhiên không bình thường."
"Không biết xấu hổ lăng xê nghệ sĩ nhà mình như vậy, thật là mở mắt. Chịu phục, chịu phục!"
"Anti Đường Phỉ cả đời không giải thích, Tần Lê rác rưởi, Mạn Thành rác rưởi, nhất tỷ của ta không phải một người chân ngắn có thể diễn, cảm ơn các ngươi!"
Bên kia, Tần Lê đau đầu ngồi ở phòng làm việc, nhìn phân hợp đồng trước mặt này hận không thể dùng tay xé nát.
Người đại diện Chương Phương gõ cửa đi vào, cười tủm tỉm nói "Tần tổng, đã đàm phán xong cho Đường tiểu thư tham gia gameshow yêu đương kia, cộng sự của cô ấy là ca thần Phương Lam, chờ show này nổi lên, Đường tiểu thư nhất định có thể hút fan tẩy trắng, bản thảo xã giao chúng ta cũng đang bắt tay chuẩn bị."
Ánh mắt Tần Lê lạnh dần:" Ai cho các người tự tiện làm chủ?"
Chương phương sửng sốt "Không phải ngài dặn dò tôi sao? Còn nói vị trí này, phải giúp Đường tiểu lấy được."
Tần Lê rơi vào yên lặng, ngón tay thon dài không ngừng gõ trên mặt bàn. Tự hỏi một lúc lâu, nói "Để cô ta đi tham gia 《 sơn thôn cô đảo 》."
Chương Phương là người đại diện kim bài của công ty, trong tay có mấy nghệ sĩ lớn. Tần tổng đưa Đường Phỉ vào tay chị ta, tất nhiên cũng vì nhìn trúng Đường Phỉ, chị ta đương nhiên không thể chậm trễ, sau khi kinh ngạc, nói "《 sơn thôn cô đảo 》là gameshow phát sóng trực tiếp đề tài khủng bố, kịch bản cũng rất khủng bố, hiệu ứng kinh dị tại hiện trường rất chân thật. Khách quý tham gia đều trải qua huấn luyện tố chất tâm lý, tạm thời đưa Đường tiểu thư vào, chỉ sợ cô ấy không thể chịu đựng a. Ngay sau đó Đường tiểu thư còn đóng 《 tróc quỷ nhất tỷ 》, nếu như trong lúc này tham gia loại đề tài này, biểu hiện không tốt, chỉ sợ sẽ liên lụy đến ratings phim, cũng khiến cho cô ấy bị người xem ghét bỏ, rất khó tẩy trắng."
Tần Lê không biết Đường Phỉ dùng biện pháp gì lấy được sự tín nhiệm của Tần Kiêu cùng lão quản gia.
Cô không phải hay giả thần giả quỷ sao? Tốt lắm, hắn giúp cô toại nguyện. Nếu hợp đồng đã ký, hắn lại không muốn bồi thường một khoảng kếch xù, vậy hắn khiến cô gái này trả giá đắc.
Bất luận kẻ nào chỉ dựa vào sự khôn vặt, đều không thể một bước lên trời. Đây là đạo lý làm người, hắn cần phải cho cô gái này hiểu rõ.
Tần Lê lại căn dặn nói "Xếp cho cô ta cốt truyện khủng bố nhất, tốt nhất, để cô ta trở thành trò cười."
Buổi chiều, "《 sơn thôn cô đảo 》thông báo khách quý mùa hai, tổng cộng sáu người, trừ bỏ Ông Hồng, những người khác Đường Phỉ đều không quen biết, nhưng đều là diễn viên có tiếng tăm trong ngành.
Nếu so sánh, cũng chỉ có địa vị của Đường Phỉ là thấp đến đáng thương.
Weibo này vừa phát, cư dân mạng lại châm chọc mỉa mai một trận, thậm chí có account marketing đưa tin nóng: "Nhân viên trong chương trình tiết lộ, Đường Phỉ là bị cứng rắn nhét vào, không có trải qua bất kỳ huấn luyện tố chất tâm lý gì. Khán giả xem qua mùa một đại khái đều biết, đây là chương trình khủng bố thế nào, mọi người chờ mong Đường Phỉ biểu hiện sao? 【 mỉm cười 】"
Cư dân mạng:
"666666, Đường Phỉ đây là lấy đá nện chân mình sao? Đạo lý nóng lòng không ăn nổi đậu hủ nóng, kim chủ ba ba không nói cho cô ta?"
"Quá trình tìm đường chết của nữ diễn viên bối cảnh lớn nhất giới giải trí. Ha hả."
"Muốn nhìn dáng vẻ Đường Phỉ bị dọa sợ tè ra quần ha ha a ha ha ha ha."
"Hôm nay Đường Phỉ lại tìm đường chết ư? Rất tốt, thành công khiến cho người qua đường chú ý, phát sóng trực tiếp bắt đầu, xin mọi người chuẩn bị chụp hình Đường Phỉ tè trong quần "
Tè ra quần đã trở thành 'đặc sản' trong chương trình này, bởi vì tình tiết mùa trước quá khủng bố, dẫn tới việc diễn viên tè ra quần tại chỗ. Cũng vì biểu hiện các diễn viên rất thật, làm khán giả hô to đã ghiền.
Mùa này người đảm đương nhân vật tè ra quần, rõ ràng rồi.