Edit: Cigarred
Cuối cùng tầm mắt của cô dừng lại trên người tiểu hot girl, lập tức đi về phía cô ta, trong mắt người khác có kinh ngạc, bất ngờ, suy đoán, đều khiến cô ta cảm thấy thỏa mãn.
Ngoại trừ lúc đi theo bên cạnh Trần Phượng Thần, cô ta đã rất lâu rồi không được nhận nhiều sự chú ý như vậy, bọn chị em giả dối kia sau lưng không biết đối xử tính kế cô ta như thế nào. Mấy ngày nay Trần Phượng Thần cũng không để ý đến cô ta, cô ta cảm thấy người xung quanh đều nhìn cô ta với ánh mắt khác thường, có lẽ là do dùng cách của Ôn tiểu thư...
"Ôn tiểu thư, cô đến rồi." Cô ta tự nhiên thân mật đi lên nghênh đón, kéo lấy cánh tay Ôn Dư, trên mặt tươi cười đáng yêu: "Tôi chờ cô lâu rồi đó, còn tưởng cô không đến chứ."
Ôn Dư còn chưa từng thấy dáng vẻ này của cô ta, phải biết rằng, trong ký ức của quá khứ, tiểu hot girl rất chướng mắt cô, trong mắt cô ta Ôn Dư là một con đàn bà điên, chồng là một tên khốn nạn, mà hiện giờ, cô ta giống như đang đối mặt với Trần Phượng Thần, đối với cô ôn nhu thân thiết.
Nhìn xem, có thân phận và không có thân phận thật khác nhau.
Ôn Dư mỉm cười, không dấu vết tránh đi sự tiếp xúc của cô ta, "Chỉ là công ty trong nhà có chút việc nhất thời không xong, nhưng nếu đã hẹn với cô thì sẽ không nuốt lời."
Cô ta nhớ đến ngày hôm đó Ôn Dư có nói qua, Ôn đại tiểu thư tính toán muốn tiếp xúc với lĩnh vực mới, đây cũng trùng hợp trong phạm vì nghiệp vụ của mình, cô ta quen biết nhiều người như vậy, luôn có những người có thể giới thiệu ra. Mặc kệ nhìn trúng hay chướng mắt, trước tiên cứ cho một cái ân tình đã.
"Cô nghiêm túc sao?"
Ôn Dư tìm một cái sofa mềm mại ngồi xuống, cũng rời xa tiếng nhạc ầm ĩ kia, đôi tay gác lên tay vịn sofa, thân thể lại không hề tùy tiện thả lỏng, vẫn bảo trì dáng vẻ thẳng người như cũ. Cô còn cầm theo túi xách, là loại mới ra, đây là loại tiểu hot girl gần đây vẫn luôn xem, nhưng không dám mở miệng tìm Trần Phượng Thần mua cho.
"Đương nhiên." Ôn Dư phát giác tầm mắt của cô ta, "Cô thích cái này?"
Tiểu hot girl vội lắc đầu, "Không, chỉ là gần đây có nhìn thấy trên tạp chí."
"Vậy cho cô." Ôn Dư lười biếng nói, cũng không quan tâm cô ta có từ chối không, cô nói gì làm gì đều không để ý. Nhưng trên thực tế, trong lòng cô lại đang tính toán giá trị, cái túi này hơn mười mấy vạn, cô cũng không có nhiều tiền mặt đến vậy... Nhưng trong lòng cô không lo lắng, dù sao Liên Túc cũng đang dần dần tiến vào tấm lưới cô giăng ra.
Chỉ là một cái túi, làm sao tạo được thân phận cho mình, có thể đổi được lòng tin thì rất có lời. Tiểu hot girl đỏ mặt, một nửa nguyên nhân là do kích động, cô ta không phải chưa từng gặp qua chuyện gì trên đời, nhưng Ôn Dư mới gặp cô ta có vài lần, đã thể hiện thái độ của mình... Cũng đủ hào phóng, cũng đủ khoan dung, có lẽ bởi vì nhìn trúng năng lực của mình.
Không có ai sẽ vô duyên vô cớ đối xử tốt với mình, Ôn tiểu thư hào phóng như vậy, đương nhiên cũng là nhìn trúng tiềm lực của mình, tín nhiệm sự phát triển của mình trong tương lai. Cô ta gần như gấp không chờ nổi mà muốn thể hiện, kiềm chế cảm xúc của mình, cô ta giới thiệu cho Ôn dư hai người mới.
Đây chính xác là những tài năng mà Ôn Dư cần, một tiếp thị, một người chịu trách nhiệm sáng tạo nội dung, trước đó, cô cũng đã giải thích về cơ hội không dễ có được này cho họ theo cách riêng của mình. Hầu hết bọn họ nói về tiểu hot girl đều mới mẻ, cô ta gặp qua chuyện đời, bên người còn có cao phú soái cao cấp như Trần Phượng Thần, vậy cô ta giới thiệu Ôn Dư thì mức độ đáng tin cũng tự nhiên có, huống chi cô ta còn tôn sùng cô như vậy.
Bọn họ cũng đều không nghi ngờ, giao thiệp với Ôn Dư.
Sau khi đàm luận thì càng cảm thấy rõ ràng.
Có cái gì đáng nghi đâu? Đầu tiên tiểu hot girl đảm bảo, bản thân cô ta cũng chỉ hận không thể dính lấy đối phương, tiếp theo là Ôn tiểu thư có gu ăn mặc, thời thượng, một thân đồ hàng hiệu, dáng vẻ xinh đẹp cũng phải dùng tiền tạo ra, không phải người bình thường có thể làm được, cuối cùng, cũng là điểm quan trọng nhất, Ôn Dư thoải mái cho bọn họ mỗi người một bao lì xì tiền mặt.
Một xấp dày, tiền đỏ lóa mắt, mỗi người đều hơn hai vạn. Đúng là lễ gặp mặt đẹp nhất, điều này thật thú vị, ra tay hào phóng, hoàn toàn không có chút nào gọi là gia thế nhỏ, bọn họ càng cảm thấy Ôn tiểu thư là ở trong đống tiền đi ra, không để bụng gì cả.
Xã hội này có bao nhiêu người không để bụng, nhưng hành vi thì ngược lại? Nhưng Ôn tiểu thư đúng là không để bụng.
"Trước đó có nghe nói về hai vị, đều có năng lực nghiệp vụ, tôi nghĩ sua khi thành lập công ty sẽ rất cần nhân tài như hai người." Ôn Dư nở nụ cười mê hoặc bọn họ, "Không ngờ hai người còn trẻ như vậy, lại còn tuấn tú như thế, đúng là thanh niên tài tuấn."
Trên thực tế, Tạ Đỉnh Nam đứng trước mặt cô có vóc dáng thấp.
Cô trợn mắt nói dối.
Nhưng lời nói dối nghe rất sướng tai, đặc biệt là được đại tiểu thư xinh đẹp như vậy khen, vị kia cảm thấy người lâng lâng như trên mây, có thể so với đám đàn ông mặt thối trong công ty. Có lẽ làm ông chủ cũng không tồi.
"Cô tính toán... làm thế nào?" Tạ Đỉnh Nam hỏi bước tiếp theo của Ôn Dư.
Ôn Dư nói: "Chỉ là kế hoạch sơ bộ, nếu có ý định làm thì tôi có người bạn có thể giúp đỡ." Đương nhiên là vấn đề tài chính, Ôn dư hiện tại đang đi săn một con dê béo.
"Anh ta sẽ rất nguyện ý bỏ ra tài nguyên lớn."
Cô nheo mắt cười.