Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

"Lâm Thanh Sơn?"

Khi thanh niên mặc đồ đen, tóc đen và mắt đen xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, Giáo hoàng, những người khác đồng tử của họ hơi co lại.

Mọi người đều nhận ra thanh niên áo đen.

"Con không sao."

Khi trận chiến bắt đầu, Hà Nguy Nhiên, người đã tránh ra xa, cuối cùng cũng lộ rõ ​​vẻ vui mừng trên khuôn mặt.

Tả Chiêu Quân và ba người khác cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

Mặc dù họ đã được một con chó đen dùng danh nghĩa Lâm Thanh Sơn mời rời khỏi vùng biển tiên đảo và bước vào xã hội hiện đại để đến để giúp đỡ.

Tuy nhiên, đối mặt với một kẻ địch hùng mạnh, Lâm Thanh Sơn lại không xuất hiện, điều này ít nhiều khiến bọn họ có chút bất an.

Bây giờ, Lâm Thanh Sơn đã xuất hiện.

Họ đã trở nên yên tâm nhiều.

Dù sao Lâm Thanh Sơn là một người đã từng giết chết đỉnh phong chân chính, hiện tại Lâm Thanh Sơn xuất hiện, đối mặt với những đối thủ này thậm chí còn không phải là chân thần đỉnh phong, không có gì phải lo lắng.

Họ cũng đã hành động như đã định, vì đã kết giao với Lâm Thanh Sơn, họ sẽ không để mình rơi vào khủng hoảng lần nữa.

Vừa đúng lúc.

"Thanh Sơn, thiên đàng chư thần cử hai người đến Giang Bắc, định bắt giữ Tô Uyên và Nhan Kha, cũng như cha mẹ nuôi của ngươi. Mặc dù hai tên chân thần cảnh đó đã bị giết, Nhan Kha là để bảo vệ Tô Uyên đã bị thương nặng, ta bây giờ cũng chỉ giữ lại được chút hơi thở sinh mệnh. "

"Ngoài ra, Lâm Nhan ở cảng đảo cũng bị bắt. Hiện vẫn chưa tìm thấy tin tức!"

Nhìn thấyLâm Bình xuất hiện, trên mặt Chu Thanh cũng vui vẻ, đồng thời nhanh chóng nói choLâm Bình biết sự tình.

Nghe vậy.

Vẻ mặt của Lâm Bình lại đột nhiên thay đổi.

Thiên đàng chư thần, thực sự đã cử người đến để bắt Tô Uyên và Tô Phi Tuyết? Hơn nữa, lần này còn định bắt cóc cả cha mẹ; Nhan Kha bị thương nặng, chỉ giữ được chút hơi thở, Lâm Nhã bị bắt đi

Nghe thấy lời Chu Thanh,Lâm Bình đột nhiên bộc phát sát ý chưa từng có.

"Thiên đàng chư thần."

Lâm Bắc nghiến răng.

Anh ta vốn định ra tay đánh Vương toạ của An Đệ Kì, nhưng vào lúc này,Lâm Bình bước lên không trung, cả người anh ta trực tiếp biến mất khỏi nơi này.

khoảnh khắc tiếp theo.

Lâm Bắc xuất hiện trực tiếp bên cạnh đại tế tư của thiên đàng chư thần.

Không cần người khác nói cho anh ta biết ai mới là đại tế tư. Chỉ cần dựa vào những cú đánh điên cuồng của Nhan Quảng Kiệt vàsự xuất hiện của thổ dân da đỏ, Lâm Bình ngay lập tức phán đoán người đang đánh với Nhan Quảng Kiệt là đại tế tư.

Khoảnh khắc anh xuất hiện bên cạnh.

Lâm Bắc Thần trực tiếp giơ nắm đấm lên và tung ra một cú đấm.

Một vòng ánh sáng vàng chói lọi đột nhiên bùng phát.

"Bùm!"

Một tiếng nổ vang thẳng trên không, lan xa hàng chục km, người không quen còn tưởng đó là một vụ nổ thử tên lửa ở biên giới.

Đại tế tư, ngay lúcLâm Bình xuất hiện, trong lòng hắn trở nên cảnh giác.

Dù sao hắn cũng biết rất rõ hắn phái người vào nội địa đưa cha mẹ, vợ và con gái của Lâm Thanh Sơn đi, nếu như Lâm Thanh Sơn biết chuyện này, sẽ không đẻ yên cho gã.

Vì vậy, gã định bụng chấm dứt trận đánh với Nhan Quảng Kiệt.

Đồng thời, đề cao cảnh giác.

Tuy nhiên, gã chưa bao giờ nghĩ rằng tốc độ của Lâm Thanh Sơn lại nhanh đến mức không có nhiều thời gian để phản ứng.

Một cú đấm được tung ra

Cho dù dùng hết sức để đỡ, nắm đấm của Lâm Bình cũng không bắn trúng ngực mà bị hai cánh tay uy lực của rồng hổ chặn lại.

Tuy nhiên, dưới cú đấm của Lâm Thanh Sơn, một lực lượng cực lớn bộc phát, cho dù có chặn được cú đấm của Lâm Bình, gã ta vẫn cảm thấy hai tay như bị gãy, cả người cũng bị Lâm Bình trực tiếp đánh bay ra ngoài.

Có một tràng khí nổ "rầm, rầm" trong không khí.

"Nhan Dảo chủ, ngươi trước nghỉ ngơi đi, hắn giao cho ta!"

Trong khi Lâm Bình đánh với đại tế tư, anh cũng bắt đầu nói với Nhan Quảng Kiệt sắp bị thương nặng.

Khoảnh khắc giọng nói đó vừa dứt, đôi cánh của Lâm Bình sải ra sau lưng, tốc độ của Lâm Bình trực tiếp bùng nổ gấp mười ba lần tốc độ âm thanh.

Băng qua khoảng trống.

Trong lúc đại tế tư vừa bị đánh bay lên không trung, còn chưa kịp ổn định,Lâm Bình lại tấn công.

Gã đã bắt đầu thấy sợ

Gã không ngờ Lâm Bình lại có sức mạnh như vậy.

Rốt cuộc, trong dự đoán trước đó của bọn họ, cho dù Lâm Thanh Sơn có mạnh mẽ, có thể sống sót sau đòn tấn công của siêu võ, thì chắc chắn cũng sẽ bị thương không nhẹ.

Nhưng bây giờ Lâm Thanh Sơn không giống như bị thương nặng.

"Phá Thần!"

Nhìn thấyLâm Bình đang đuổi theo, , trong quá trình bay lộn ngược gã trực tiếp vung tay lên, trong lòng bàn tay tụ lại căn nguyên mạnh mẽ, cuối cùng hòa vào một chỗ, hiện ra một ngọn giáo phát sáng.

Giữa cây thương, từng đợt sóng tỏa ra trực tiếp phá tan không gian.

"đi!"

Bàn tay của đại tế tư gấp lại và hướng về phía trước, cây thương này do ông ta ngưng tụ trực tiếp hướng về phía Lâm Bình, giống như vũ khí laser được bắn ra trong bom tấn khoa học viễn tưởng.

Có một vết đen dài trong không khí, nhưng nếu ai đó nhìn kỹ hơn sẽ thấy rằng không gian nơi ngọn thương vàng chói này đi qua đã bị phân mảnh, và đây là thứ tạo thành một vết đen dài.

Lâm Bắc Thần không nói gì.

Chỉ có điều ánh mắt của anh trở nên vô cùng lạnh lùng.

Khi "Phá thần Thương" do đại tế tư ngưng tụ đánh vào, trực tiếp dùng tay mình nắm lấy.

"Bùm!"

Sau đó, có một âm thanh cực lớn vang lên..

Tất cả mọi người nhìn thấy " Phá Thần Thương" ngưng tụ từ trong thiên địa, bị Lâm Thanh Sơn trực tiếp nghiền nát trên không.

Lòng bàn tay của Lâm Thanh Sơn có vẻ hơi run lên.

Nhưng điều đó không ảnh hưởng chút nào đến tốc độ của Lâm Thanh Sơn.

Dại tế tư lại chấn động, vội vàng dùng phương pháp, vừa siết chặt hai tay vừa đánh ra sức mạnh của long hổ, dường như có rồng và hổ chạy song song, bước qua khoảng không, đi thẳng về phía bắc của khu rừng, hai bên trái phải. .

Tuy nhiên.

Công kích lần này của cao thủ, trước mắtLâm Bình, chỉ dưới sức mạnh bằng hai nắm đấm của Lâm Bình, nó đã vỡ vụn, hóa thành một chút ánh sao, hóa thành năng lượng nguyên bản khuếch tán rồi biến mất trên bầu trời.

Vì vậy, trong mắt mọi người.

Lâm Bình, người đang đuổi về phía đại tế tư, gần như một cây tre bị gãy. "Thần chặn giết thần, Phật chặn giết Phật." Cho dù đại tế tư làm gì cũng không thể ngăn cản anh.

"Tội lỗi của ngươi là không thể tha thứ!"

Ngay khi Lâm Bình tiếp cận gã anh ta trực tiếp giơ tay vung nắm đấm ra.

"Bùm!"

"bùm!"

"Bùm!"

Trong nháy mắt,Lâm Bình đã thực hiện liên tiếp mười tám cú đấm, mấy cú đấm đầu tiên có thể chống lại được, nhưng sau đó, vị cao thủ này không còn sức chống đỡ được nữa. một đám vào ngực làm cho ngực gã móp lạ.

Sau đó gã bị Lâm Bình từ trên không đánh ngã xuống đất, mặt đất rung chuyển núi lở, đá nứt ra.

Phía trên mặt đất cũng có một cái hố sâu không rõ, nhưg lại không thấy bóng dáng của đại tế tư.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT