Chương 106.
Quảng trường Vân Đại là kiến trúc mang tính biểu tượng ở thành phố Giang, cũng là trung tâm tập trung đông người ở thành phố Giang.
Bất kể là ngày nghỉ lễ hay là giờ làm việc, chỗ này đều tụ tập đông đảo thanh niên, có người đi dạo phố, có người chơi trò chơi, còn có người đi giải sầu với bạn gái. Rõ ràng đã tạo thành một cửa hàng quy mô lớn tập trung giải trí, nghỉ dưỡng, tham quan du lịch, Khi Đường Ân xuống xe, sắc mặt vẫn lạnh lùng như băng, kéo cổ tay Kỷ Du Du, đi lên tầng cao nhất của quảng trường Vân Đại.
Dọc đường đi, hai người hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, dù sao nam rất tuấn tú, nữ có khí chất, lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người.
Chẳng qua gương mặt Đường Ân đúng được camera này quay lại, sau đó phối hợp chiếu ra màn hình lớn bên ngoài, được toàn bộ quảng trường Vân Đại và nhân dân thành phố Giang chứng kiến.
Chính vì chuyện này mà nhà ăn xoay tròn của quảng trường Vân Đại mới trở thành nhà hàng mang tính biểu tượng nhất của thành phố Giang.
Đường Ân kéo Kỷ Du Du lên thẳng nhà ăn ở tầng cao nhất, sau đó lập tức đi vào, Hơn mười nhân viên phục vụ ăn mặc: thống nhất chia ra đứng hai bên nhà ăn, sau khi nhìn hai người đi vào, hơi khom.
lưng mỉm cười, khiến hai người Đường Ân rất có thể diện.
Kỷ Du Du chưa từng đến những nơi như thế này bao giờ, cho nên trong lòng khó tránh khỏi có chút thấp thỏm, một bàn tay nắm tay Đường Ân, cảm thấy trái tim đập nhanh điên cuồng.
Đường Ân đứng trước sân khấu, quay người lại, kéo Kỷ Du Du ngồi xuống một chiếc bàn gần sân khấu nhất.
“Đợi ở đây, bây giờ tôi sẽ cho cô một niềm vui bất ngờ…” Đường Ân nói xong, không còn bộ dạng lạnh lùng như băng vừa nãy, có chút cưng chiều sờ sờ đầu cô ta.
“Ừm..? Kỷ Du Du:nhẹ nhàng đáp một tiếng, trong lòng có chút mong đợi. Còn mong đợi cái gì thì chính bản thân Kỷ Du Du cũng không biết được.
Đường Ân xoay người rời đi, chỉ để lại một mình Kỷ Du Du.
Trong phòng ăn, đặt đàn dương cầm tao nhã, giống như tất cả mọi chuyện đều rất tốt đẹp.
Kỷ Du Du thích cảm giác này, thích cảm giác trong yên tĩnh lại mang theo lãng mạn ấm áp này. Chẳng qua nhìn bóng dáng đang rời đi kia, Kỷ Du Du lại chua xót trong lòng, hơi tự ti cúi đầu xuống.
Đường Ân đi không lâu, lại có tiếng bước.
chân vang lên từ cửa nhà hàng ‘Viên Chi Am dẫn theo vợ chồng ông cụ Thẩm bước vào nhà hàng, nhìn một vòng trong nhà ăn, lập tức nhận ra Kỷ Du Dư: Sắc mặt Viên Chỉ Am hơi thay đổi, dường như có chút lo sợ, có chút không dám đối mặt.
Kỷ Du Du nhìn thấy tận mắt cảnh tượng này, trong lòng hơi khổ sở.
“Kỷ Du Du sao?” Viên Chi Am bước từng bước một lên, trên mặt lộ ra vẻ ửng đỏ, hơi ngượng ngùng nói: “Thật xin lỗi, ngày hôm qua tôi không nhận ra cô, nếu không cũng sẽ không bắt cô đỡ t “Không sao cả!” Kỷ Du Du thấp giọng nói.
Trên mặt Viên Chi Am lộ ra nụ cười áy náy: “Cô cũng biết đấy, giữa tôi và Đường Ân…” “Ừm..” Kỷ Du Du gật đầu.
“Vinày là::” Ông cụ Thẩm hơi do dự, vì hoàn toàn chưa từng gặp Kỷ Du Du bao giờ.
“Vị này là bạn học của Đường Ân, cũng chỉ là bạn học thôi, cũng không có quan hệ gì khác cả…” Viên Chỉ Am nói xong, giới thiệu về ông cụ Thẩm: “Kỷ Du Du, vị này chính là ông cụ Thẩm, là người cùng làm ăn với Đường Ân…” “Vâng, xin chào!” Kỷ Du Du vội vàng đứng dậy.
Ông cụ Thẩm nở nụ cười, bắt tay với Kỷ Du Du.
“Ông cụ Thẩm mời ngồi…” Viên Chi Am vươn tay ra hiệu, sau đó ánh mắt nhìn về phía Kỷ Du Du: “Đúng rồi, Đường Ân đâu? Anh ta dẫn cô đến đây, hẳn là muốn cho cô thấy chút việc đời đúng không? Sao lại bỏ một mình cô ở đây, anh ta chạy mất không còn bóng dáng fồi? Thật là Kỷ Du Du cúi đầu không nói gì, trong lòng hơi mất mát.
“Tên oan gia này…” Viên Chỉ Am cười quyến rũ, sau đó kéo tay Kỷ Du Du: “Tôi nghe nói hoàn cảnh gia đình cô không được tốt, cho nên vẫn luôn ở lại nhà Đường Ân đúng không? Có muốn tôi tìm phòng trọ giúp cô không, rất rẻ, sống một mình cũng thuận tiện hơn một chút!” Kỷ Du Du hơi động lòng, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Viên Chi Am.
Viên Chi Am cười rất dịu dàng, nhưng lại có vẻ ghét bỏ muốn người ta tránh ra thật xa: “Thật ra, cô nên biết, tôi và Đường Ân đã làm chuyện đó… Nếu cô chặn ngang giữa hai chúng tôi, chỉ sợ sẽ hơi lúng túng, bình thường khi tôi đến, cũng rất phiền phức!” “Ừ”” Kỷ Du Du nhẹ nhàng gật đầu, cảm thấy mũi hơi chua xót, cổ tay cũng run tẩy.
“Cô hiểu là tốt rồi, Đường Ân là của tôi, chuyện của cô và anh ta là không thể.
nào đâu…” Viên Chi Am nở nụ cười.
Thân hình Kỷ Du Du run lên, những lời này giống như cọng cỏ cuối cùng đè sập tâm trạng cô, khiến toàn thân cô lảo.
đảo.
“Các vị…” Lúc này, trên sân khấu đột nhiên vang lên một giọng nói đầy từ tính.
Mọi người nhao nhao nhìn sang, nhìn thấy một chàng trai trông giống như sinh viên đang đứng giữa sân khấu.
Trong nháy mắt đèn chiếu bật lên, chiếu lên anh như hoàng tử cưỡi ngựa trắng.
Trong tay Đường Ân cầm hoa hồng màu đỏ, đứng trên sân khấu, trên mặt nở nụ cười nhạt: “Xin chào mọi người, tôi tên là Đường Ân…
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!