Lọc Truyện

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 863

Không biết đợi bao lâu, cửa xe đột nhiên bị kéo ra, Vy Hiên nhìn anh chằm chằm, gương mặt có chút ửng đỏ vì tức giận. Ném một túi hành lý vào ghế sau xe, cô ngồi vào, hờn dỗi đóng cửa xe.

Liên Cẩn Hành nhếch khóe môi: “Nhanh hơn so với tôi nghĩ.”

Vy Hiên không lên tiếng, quay mặt sang một bên.

Xe khởi động, lâu sau Vy Hiên mới rầu rĩ lên tiếng: “Thật ra anh nói không sai.”

Trong thời gian cô cho A Vũ thu dọn, cô đúng là muốn trốn tránh, chỉ là thiếu lý do, thiếu cái cớ mà thôi.

Liên Cẩn Hành nhìn qua kính xe, giọng không chút cảm xúc: “Nhớ kỹ lấy, em bị tôi ép, vậy nên, không cần tự trách áy náy gì cả.”

Vy Hiên có chút rung động, xoay qua nhìn anh, mắt trong, long lanh.

Dần dần, cô cười, rủ đôi mắt xuống: “Liên Cẩn Hành, đây là kinh doanh lỗ vốn đó.”

Anh chuyển hướng xe, lên cầu vượt, không có đường quay lại, nói: “Đấy cũng là chuyện của tôi.”

Sân bay, dòng người qua lại.

Tiểu Tần đã chờ ở đó từ sớm, làm xong hết tất cả các thủ tục, đứng ở cửa kiểm tra an ninh vẫy tay: “Giám đốc Liên, cô Phạm, đi du lịch vui vẻ nhé.”

Vy Hiên hơi thẹn đỏ mặt, cúi đầu. Thật là ngoài ý muốn, Liên Cẩn Hành lần này không trách cậu ta nói nhiều.

Lên máy bay, cô mới biết được nơi đến là Nepal thủ đô Katmandu, trung chuyển Lhasa.

Trải qua hơn bốn giờ bay, bên trong máy bay tiếng phát thanh nhắc nhở sắp đến sân bay quốc tế Konka. Đây là lần bay có thời gian dài nhất của Vy Hiên. Vì là khoang thương gia, nên mới không quá mệt.

Cô nhìn xuống từ cửa sổ, ngoài kia trời xanh, mây trắng và núi, ngạc nhiên trong vô thức cô thốt lên: “Thật đẹp…”

Người đàn ông bên cạnh ngẩng đầu, nhìn qua, thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, khóe môi khẽ nhếch lên.

Rất nhanh, máy bay hạ cánh, đường băng không dài, vậy mà lại chạy rất êm.

Xuống máy bay, một luồng khí lạnh khô phả vào mặt. Nhưng đang mùa đông mà thời tiết như vậy, thì đã là rất ấm áp rồi. Vy Hiên không ngừng hít sâu, cô ngửi mùi của sông núi, ngửi thấy mùi của sự lạ lẫm thần bí.

Sân bay không quá lớn, lúc đợi máy bay Liên Cẩn Hành nói: “Bây giờ tới thời gian check in còn sớm, tôi dẫn em đi ăn chút đồ.” Vừa rồi trên máy bay, cô ăn rất ít, anh lo cô sẽ đói bụng.

Có lẽ là bên ngoài bầu trời xanh tự nhiên thật đẹp, Vy Hiên vui vẻ đồng ý, theo anh đến khu ăn uống.

Đột nhiên, cô dừng bước, nghiêng tai lắng nghe cái gì đó.

Liên Cẩn Hành quay đầu nhìn cô, vừa muốn mở miệng hỏi, lại thấy Vy Hiên như bị mê hoặc, đi theo giai điệu quen thuộc phát ra từ phía trước.

Trong sân bay ồn ào náo nhiệt, một ông chú người nước ngoài đang say mê kéo đàn Cello, tạo ra một góc u nhã tĩnh mịch.

Vy Hiên hoàn toàn bị thu hút sự chú ý, đứng trước mặt anh, linh hồn ngủ say trong cơ thể bị âm thanh du dương này làm bừng tỉnh lại, bắt đầu bay nhảy, xoay tròn theo các nốt nhạc trong bài diễn tấu của ông.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT