Lọc Truyện

Tái Sinh Lần Nữa Để Yêu Anh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 881

Anh thực sự bị ép đến nôn nóng! Nhìn chằm chằm vào cô gái bị đang co rúm trên ghế phụ, anh dù sao vẫn không thể bóp chết cô ta!

Nhiếp Vịnh Nhi cuối cùng cũng ngước lên nhìn anh, giọng hơi ủy khuất: “Tôi không muốn nói dối anh… đêm hôm đó chúng ta đích thực …”

“Chết tiệt!” Anh đập mạnh tay lái, dọa cô ta suýt chút nữa thì bật khỏi ghế.

“Tôi đã nói rồi, đừng nhắc lại chuyện này nữa!” Đôi mắt Tập Lăng Vũ bắt đầu đỏ lên, đó là dấu hiệu anh đã mất kiểm soát cảm xúc.

Nhiếp Vịnh Nhi cắn môi, cúi đầu xuống. “Nhưng đó là lần đầu tiên quý giá của tôi …”

Cô ta không thể không nhắc đến, tại sao lại không thể nhắc đến?

Tập Lăng Vũ thực sự sắp bùng nổ. Suốt dọc đường anh đã phải nhẫn nhịn, chịu đựng cô gái này, chẳng qua chỉ là muốn bảo cô ta chính miệng giải thích rõ ràng với Vy Hiên, điều này hiệu quả hơn hàng trăm hàng ngàn câu mà anh nói. Nhưng mà anh ta phát hiện mình đã sai rồi, sự kiên nhẫn của anh có hạn, anh cũng không có cách để chịu đựng con người này!

Cô ta không phải là Vy Hiên.

“Xuống xe.” Anh nói.

Nhiếp Vịnh Nhi sững người, ngước mắt nhìn anh.

“Tôi nói xuống xe! Cô nghe không hiểu sao?” Giọng anh thậm chí còn không thể chịu đựng được hơn.

Nhiếp Vịnh Nhi nhất thời không phản ứng kịp, mà Tập Lăng Vũ lại thẳng tay mở cửa xe, tháo dây an toàn của cô ta, ánh mắt sắc như dao cứa một vết đau đớn lên trên người cô ta. “Cô muốn tôi phải đẩy cô xuống phải không?”

Cơ thể cô ta chấn động, run cầm cập.

Chiếc xe rầm rầm lao đi ngay trước mặt cô ta.

Giống như rác rưởi bị ai đó thuận tay vứt ra khỏi xe, Nhiếp Vịnh Nhi đứng bất lực bên đường tận cho đến khi cô ta bắt đầu hoảng loạn trong lòng. Lúc này cô ta mới đột nhiên nhận ra rằng thực ra cô ta không sợ Tập Lăng Vũ hay bất kỳ ai đó ghét cô ta hay thậm chí là hận cô ta. Cô ta chỉ sợ bị bỏ rơi, không ai chú ý đến sự tồn tại của mình! Chính là giống như bây giờ.

Nhiếp Vịnh Nhi đã quá quen với mùi vị bị người khác bỏ rơi này. Từ nhỏ đến lớn, điều cô ta nghe thấy nhiều nhất là: “Nhiếp Vịnh Nhi? Người nào cơ? Ồ … nhớ ra rồi.”

Sau này, khi cô ta học vi ô lông, lời khen ngợi nhận được nhiều nhất cũng là “thật cố gắng” và “thật chăm chỉ” … ngoài ra, cũng không ai biết đến cô ta. Thật nực cười chính là cô ta đã học hơn mười năm mà cũng không gây xôn xao như một video của Phạm Vy Hiên!

Không dễ dàng gì mới giành được một cơ hội quay quảng cáo, có thể lên sân khấu thuộc về cô ta. Kết quả là, cô ta lại một lần nữa đóng vai quần chúng có cũng được mà không có cũng xong.

Trong cơn gió lạnh, cô ta xoa hai bàn tay vào nhau, và sự lạnh lẽo từ tận đáy lòng khiến toàn thân cô ta lạnh toát.

Cô ta đờ đãn bước chân đi trên con đường đầy người lạ. Một khuôn mặt tầm thường thoáng qua trước mắt đã được định sẵn là sẽ bị người qua đường quên mất.

Nhiếp Vịnh Nhi đột nhiên dừng lại, và tự hỏi mình cả đời này có muốn trở thành người qua đường của người khác hay không?

Tập Lăng Vũ đỗ xe bên ngoài xóm nhỏ nhà Vy Hiên, đẩy cửa xe bước ra, đứng cạnh xe, châm một điếu thuốc để hút trước.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT