Lọc Truyện

Tại Thượng Tổng Tài: Nước Mắt Của Hồng Nhan

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Kỳ Tranh chạy vội lại chỗ của Phương Bách Giao "chị đợi lâu rồi..nước của chị này" cô nhìn Kỳ Tranh tay bị trày dù không phải là nặng nhưng cũng phải băng bó kĩ càng tránh để nhiễm trùng "em bị ngã sao..." Kỳ Tranh có chút chột dạ "vâng..em tự ngã bị thương" cô không muốn Phương Bách Giao phải lo lắng nhiều vì vậy cứ trả lời hoa loa cho xong.

Dinh thự Cảnh Hoàng Viên.

Nơi này vẫn im lặng như vậy, một chút không khí vui vẻ cũng không có suốt một năm qua hắn vẫn lạnh lùng không hề để tâm đến bất cứ ai chỉ chăm chú làm việc chỉ có vậy mới giảm bớt sự thương nhớ của hắn dành cho Phương Bách Giao.

Thư phòng lẳng lặng, hắn trầm tư nhìn vào bức tranh treo ở trung tâm căn phòng. Đó là hình ảnh được phát hoạ Phương Bách Giao, nụ cười thuần khiết lẫn ánh mắt dịu dàng đó một phút hắn cũng không thể nào mà quên được, bức tranh này là chính tay hắn vẽ trước cái ngày cô đạt giải ảnh hậu...nhưng món quà này có lẻ đã trễ rồi, hắn đáng lẽ phải nói sớm hơn cho cô biết phải để cho cô biết hắn yêu cô nhiều đến mức nào...

"Giao Giao..em đang ở đâu vậy..anh rất nhớ em" hắn nhìn thờ thẫn vào bức tranh tựa như một cái xác không hồn vậy. Vẻ mặt bi thương có lẻ chưa bất kì một người nào nhìn thấy và cũng chẳng có ai có thể nghĩ đây là người đàn ông quyền lực cao cao tại thượng Âu Duật Phong ở Đế Đô này.

Âu phu nhân mang canh sâm qua đứng ngoài cửa phòng lén nhìn vào cũng đau lòng không dứt, con trai bà yêu người con gái này nhiều đến mức như thế sao cả bà cũng không thể ngờ đến chuyện lại xảy ra đến nông nổi này.

Dưới lầu, người giúp việc cũng buồn theo "thiếu gia... như vậy đã suốt một năm rồi...hay bỏ bữa lại còn nhậu say đến khuya.." Âu phu nhân lắc lắc đầu, bà hiểu rõ con trai mình hơn bất cứ ai. Cách duy nhất bây giờ chỉ có thể là tìm được Phương Bách Giao quay về thôi.

Âu phu nhân đem canh sâm lên từ tốn gõ cửa đi vào, Âu Duật Phong không hề để tâm chỉ châm châm nhìn vào bức tranh trước mặt "Duật Phong...con ăn đi ăn một chút cũng được...có sức khoẻ mới có thể tìm cô ấy về chứ..." hắn im lặng rồi quay sang nhìn bà "mẹ có bao giờ đau lòng đến mức muốn chết vì một người và yêu người đó hơn cả sinh mạng chưa" Âu phu nhân đi lại ôm lấy con trai của mình vỗ nhẹ vào lưng "con trai ngốc...con không được nãn trí cũng không được suy nghĩ sâu xa như thế...yêu một người không có nghĩa là bắt buộc người đó phải ở cạnh mình mà là làm tất cả chỉ cần người đó hạnh phúc... con hiểu không" những lời nói của bà làm hắn cũng giảm đi một chút đau đầu và mệt mõi. Hắn từ từ uống hết chén canh mà bà đưa rồi quay về phòng ngủ của mình.

Sáng hôm sau, tại dinh thự Kim gia.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT