Lọc Truyện

Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
 

Tể Hiên lạnh lùng đáp lại. 

 

Tần Vấn Thiên nghe nói lời ấy mắt liền lộ vẻ trào phúng, nhìn Tể Hiên chằm chằm, lại nói: 

 

- Ngươi thật đáng buồn, còn gọi ta là thổ dân. 

 

Dứt lời Tần Vấn Thiên đưa mắt quét qua hư không, mở miệng nói: 

 

- Chư vị khách từ Tiên vực, người Hoàng cấp Thánh vực ta mặc dù trong mắt các ngươi là thế giới thổ dân, nhưng đều là vũ tu, theo đuổi võ đạo, bất kể cao sang thấp kém nhu thế nào, hy vọng chư vị chớ lạm sát kẻ người vô tội tại Hoàng cấp Thánh vực. Ngày hôm nay Tần mỗ xin đa tạ. 

 

 

- Lời của ngươi nói không sai. Đều là vũ tu, theo đuổi võ đạo. Nếu đã như vậy ngươi cũng nên hiểu rõ, vô luận là Tiên vực hay là Hoàng cấp Thánh vực, đều có một số kẻ bại hoại ỷ mạnh hiếp yếu. Những người đó không thể nào đại biểu cho tất cả mọi người ở Tiên vực ta. 

 

Chỉ thấy trong hư không có một cường giả lên tiếng phân trần. Thanh niên đó khí độ phi phàm. Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu nói: 

 

- Các hạ nói chí phải. Ta cũng hy vọng khách Tiên vực đều có cường giả Tiên vực khí độ chân chính, chứ không giống như những người cặn bã kia. 

 

- Ừ. 

 

Người trong hư không lạnh nhạt gật đầu. Lúc này, ánh mắt của hắn nâng lên, trong đồng tử đột nhiên phun trào một ánh sáng rực rỡ. 

 

- Sao? 

 

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về hư không, thần sắc đột nhiên trở nên nghiêm nghị, trái tim nhảy đập liên hồi. Trên bầu trời mờ mịt vô tận, xuất hiện một cơn lốc xoáy hủy thiên diệt địa. Một tích tắc ấy, giống như ngày tận thế lại tới, khiến người ta cảm thấy trong lòng cuồng chiến. 

 

- Đó là cái gì? 

 

Đám người lũ lượt ngẩng đầu ngóng nhìn hư không, cau mày, trong lòng rung động. Gió lốc trên bầu trời bao phủ che lấp mặt đất. 



 

Đây mới thực là bao phủ bầu trời, che lấp mặt đất. Dường như không có trời, lốc xoáy gió lốc ấy đã thay thế trời. 

 

Không phải một nơi trên trời, mà là toàn bộ cả bầu trời. Toàn bộ đều xuất hiện lốc xoáy đáng sợ kia, giống là tận thế chân chính. 

 

- Đại năng giả. 

 

Đám người Tần Vấn Thiên xuất hiện một ý nghĩ trong lòng. Chỉ sợ đại năng giả trong lời đồn có năng lực hủy thiên diệt địa bực này rồi. Đông Thánh bệ hạ trong truyền thuyết đã phủ xuống rồi sao? 

 

- Đây là Đông Thánh bệ hạ đó ư? Có thể thay thế trời. 

 

Có người lẩm bẩm nói nhỏ, rung động cả người. 

 

- Thay thế trời? 

 

Trong hư không có một người cúi đầu, lên tiếng. 

 

- Đông Thánh bệ hạ là nhân vật bực nào. Chỉ là đất đai một vực nhỏ nhoi, một cái bộp tay là hắn có thể đánh vỡ. Trời của Tu Di thế giới, trong mắt Đông Thánh bệ hạ chẳng là cái gì, chỉ là một hạt cát mà thôi. 

 

Lời vừa nói ra, rất nhiều người trong lòng bỗng phốc đông, sinh ra một dục vọng trở nên mãnh liệt, võ mệnh tu sĩ tu hành sau đó thì sao, thật sự có thể có uy năng kinh thế hãi tục đến bực này không? 

 

Một thế giới trong mắt bọn họ cũng chỉ là một hạt cát, một cái bộp tay là có thể đánh vỡ. 

 

- Nếu có thể trở thành đệ tử của Đông Thánh bệ hạ, là có thể tiếp xúc gần gũi với cường giả cảnh giới kinh thế hãi tục bực này. 

 

Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng. Giờ này xem ra, lời đồn Đông Thánh bệ hạ thu đồ đệ đã có thật rồi. 

 

Không chỉ người Thánh Hoàng thành kinh hãi, lúc này toàn bộ Hoàng cấp Thánh vực, bao gồm Đại Thương hoàng triều, Đại Hạ hoàng triều, thậm chí Sở quốc, cùng rất rất nhiều gia đình, lúc bọn họ ngẩng đầu đêu nhìn thấy cảnh tượng hoàn toàn giống nhau: phong bạo tuyền qua, chiếm cứ toàn bộ bầu trời. 



 

Người ở hạch tâm Hoàng cấp Thánh vực biết về lời đồn Đông thánh bệ hạ cũng khá. Còn những người ở nơi xa xôi thì tâm thần hoảng loạn. Từng người một đều ngẩn ngơ, sợ đến vỡ mật, nghĩ đến ngày thế giới chân chính hủy diệt sắp đến. 

 

Lốc xoáy hủy diệt trên bầu trời dần dần biến ảo, lại có một kỳ cảnh vô cùng hoa mỹ như ẩn như hiện, dần dần triển lộ trước mắt người đời, giống như một tòa cung điện tiên gia vô cùng rộng lớn. 

 

- Đây là chỗ của tiên nhân ở sao? 

 

Người trên thế giới đều ngẩng đầu ngắm nhìn vùng trời ấy, nội tâm kinh hãi đạt tới cực hạn. Bọn họ nằm mơ cũng không dám tưởng tượng sẽ có kỳ cảnh như thế này xuất hiện. Thực sự quá rung động. 

 

Tiên cung mơ hồ trên bầu trời dần dần đã rõ ràng hơn mấy phần. Thậm chí phảng phất là nơi tiên gia yến thỉnh tân khách. Trong một trang viên ưu nhã nào đó tại tiên cung, tựa hồ đã chuẩn bị xong tiệc rượu yến thỉnh tân khách, nơi cao kia, đã có một pho tượng ngồi ở chủ vị. Pho tượng đó vừa nhìn là một vị trông bình thường, nhưng càng nhìn càng cảm thấy pho tượng rất phi phàm. Pho tượng bình thản ngồi ở đó, lại dường như có linh khí sinh mạng, trông như ngủ say, lúc nào cũng có thể thức tỉnh. 

 

- Đó là pho tượng Đông Thánh bệ hạ sao? 

 

Người của Thánh Hoàng thành thầm rúng động trong lòng. Nếu như đúng vậy, Đông Thánh bệ hạ đang chuẩn bị tiệc rượu ngon? Người mà hắn muốn mời, cũng là đại năng cường giả Tiên vực hay sao? 

 

Vào thời khắc này, nơi bầu trời tiên gia dường như cũng xuất hiện một nhóm bóng dáng mơ hồ. Giống như từng điểm đen nhỏ, những bóng dáng dần dần khuếch trương, cho đến phía sau thì biến mất tại rất nhiều địa vực trong tầm mắt của đám người. Chỉ có người Thánh Hoàng thành Hoàng cấp Thánh vực là có thể nhìn thấy. 

 

Dường như nhóm bóng dáng ấy từ trên cung điện tiên gia hạ xuống. Người đứng ở chính giữa còn rất trẻ. Hắn chắp hai tay sau lưng, ánh mắt giống như lưỡi kiếm sắc bén, quét mắt tới mảnh thế giới này, mơ hồ có khí khái bễ nghễ. 

 

- Bọn họ là người phương nào? 

 

Có không ít người ở Thánh Hoàng thành thấy rõ ràng đây đích thật là bóng người, trong lòng đột nhiên chấn động. Không ngờ cung điện tiên gia trên thiên khung hạ xuống! 

 

 

 

 

 

 

 
Danh sách truyện HOT