Đồng Tỉnh cười nói: “Chuyện nhỏ nhiều năm trước, Bắc Giang Vương không cần nhắc tới.”
Thấy Tần Thiên không hiểu, Ngọc Linh Lung thấp giọng giải thích:
“Bắc Giang Vương tiền nhiệm Đoàn Khánh tán tận lương tâm, mưu quyền soán vị.”
“Lưu Triệt để lấy được lòng tin của Đoàn Khánh, để báo thù cho cha tôi cho nên dưới sự thử thách của Đoàn Khánh, ông ấy biết rõ đó là rượu độc nhưng vẫn uống.”
"Sau khi trúng độc, lúc sắp chết, tình cờ gặp được ông Đồng nhờ có ông Đồng đã ra tay giúp ông ấy trấn áp độc tính."
"Cho nên ông ấy mới có thể sống đến bây giờ."
Hoá ra là vậy.
Chẳng trách khi Tần Thiên đi vào thấy mặt Lưu Triệt có hơi xanh xao. Đó là dấu hiệu của việc trúng độc.
"Bây giờ độc trong người Bắc Giang Vương vẫn chưa được loại bỏ ư?" Hắn không nhịn được liền hỏi.
Đồng Tỉnh cười khổ nói: "Với năng lực của tôi, chỉ có thể trấn áp, không thể loại bỏ. Hơn nữa, tôi đã cho ông ta phương pháp lấy độc trị độc."
“Bao nhiêu năm qua, hai loại độc tố này luân phiên nhau, e rằng đã xâm nhập vào xương tủy rồi.”
"Bắc Giang Vương, sự đau đớn mỗi lần độc phát tác là nỗi đau mà không phải người bình thường có thể chịu đựng được. Những năm qua vất vả cho ông rồi.”
Lưu Triệt vội vàng nói: "Ông Đồng nói gì vậy chứ!"
“Nếu không có ông, tôi đã chết từ lâu rồi, làm sao có thể có được cơ nghiệp như hiện tại?”
"Cơ nghiệp chỉ là thứ yếu, chuyện khiến tôi hài lòng nhất là tôi đã cưới được Linh Lung và bà ấy đã sinh Thanh Dao cho tôi."
“Có vợ có con như vậy thì tôi còn đòi hỏi gì hơn nữa!”
"Ha ha ha ha!"
Tần Thiên không khỏi gật đầu. Hắn cảm thấy Lưu Triệt- Bắc Giang Vương, quả thực là một người chính trực, trọng tình trọng nghĩa.
"Đợi đã!"
Hắn chợt nghĩ tới điều gì đó, nhìn Ngọc Linh Lung hỏi: “Bà vừa mới nói Bắc Giang Vương muốn báo thù cho cha của bà?”
Ngọc Linh Lung gật đầu, rưng rưng nước mắt: “Cha tôi tên là Lâm Hổ, ông ấy là Bắc Giang Vương đời trước trước nữa.”
Là như vậy à, cuối cùng Tần Thiên cũng hơi hiểu ra.
Nhưng hắn vẫn có chút khó hiểu, nói: “Nếu bà là con gái của cựu Bắc Giang Vương, sao bà lại trở thành một trong Tứ Thiên Vương dưới quyền ông An?”
Về lý mà nói, chuyện này không thể xảy ra. Chuyện lớn như vậy, An Quốc không thể không phát hiện ra.
An Quốc thở dài và nói: "Chuyện này để tôi nói."
"Đáng tiếc anh Lâm Hổ đã bị sát hại nhiều năm như vậy rồi, trước kia khi anh ấy còn sống, chúng tôi là bạn tốt, chuyện gì cũng có thể nói với nhau."
“Bắc Giang và Nam Giang vui vẻ hòa hợp như anh em”.
“Tặc tử Đoàn Khánh sau khi sát hại anh Lâm Hổ, đã chuyển mục tiêu, đã gài bẫy vu oan cho tôi.”
“Từ đó Bắc Giang và Nam Giang bắt đầu đối đầu nhau”.
"Tất cả những điều này đều là do sự tư lợi của hắn gây ra!"
Lưu Triệt gật đầu nói: "Đoàn Khánh lòng lang dạ sói, hắn khai chiến với Nam Giang không chỉ là để chuyển hướng xung đột, đồng thời còn muốn lợi dụng điều này để chiếm Nam Giang."
"Hoàn thành giấc mơ trở thành vua Nam Giang và Bắc Giang của mình."
Mắt Ngọc Linh Lung ngấn lệ nói: “Tôi biết lão gia tử không thể nào làm hại cha tôi.”
“Sau khi xảy ra chuyện, tôi đã nhờ ông ấy giúp đỡ, tôi hy vọng có thể loại bỏ Đoàn Khánh.”
“Sau này Lưu Triệt giết Đoàn Khánh, trở thành tân vương của Bắc Giang.”
“Nhưng Nam Giang và Bắc Giang đã có huyết thù, dựa vào một mình ông ấy muốn xoay chuyển cục diện là quá không thực tế.”
"Ví dụ như những người bên ngoài bị đại thiếu gia giết chết, hầu như ai cũng mong muốn thôn tính Nam Giang càng sớm càng tốt."
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!