Lọc Truyện

Thần Y Trở Lại (Thần Y Thấu Thị) - Ngô Bình

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Vừa dứt lời, phía sau của hắn ta lập tức xuất hiện hai người, bọn họ vươn tay muốn đẩy Giang Sơ Nhan ra.

“Cút ngay!”

Ngô Bình bước lên phía trước một bước, một cước đá bay hai kẻ đến gần Giang Sơn Nhan.

Giang Khúc nổi giận, nói: “Tự tìm chết!”.

Hắn ta giơ tay phải lên không trung, một bàn tay đen nhanh tóm lấy Ngô Bình.

Ngô Bình duỗi tay tát phăng bàn tay ấy đi, bàn tay đó nổ tung, cơ thể Giang Khúc lảo đảo, lui về phía sau nửa bước.

Sắc mặt hắn ta trở nên khó coi, âm thầm kinh hãi với thực lực của Ngô Bình, vì thế, nhìn anh từ trên xuống dưới vài lần, rồi hỏi: “Cậu là ai?”

“Viện chủ Đan Đạo Viện, Ngô Bình”. Ngô Bình nói.

Giang Khúc kinh ngạc, hỏi: “Hóa ra là viện chủ Ngô. Đây là chuyện của Giang tông bọn ta, ngài không cần phải nhúng tay vào!”

Ngô Bình: “Tôi không hề hứng thú với chuyện của Giang tông. Nhưng chuyện này, người sáng suốt một chút là có thể nhìn ra chỗ không đúng, chắc chắn là có người khác đã đánh cắp Thất Bảo Đăng”.

Giang Khúc cười lạnh: “Viện chủ Ngô, đó là chuyện của hình đường Giang tông bọn tôi, không hề có liên quan đến ngài!”

Ngô Bình lắc đầu: “Tôi không thể trơ mắt ngồi nhìn được”.

Giang Khúc cảm thấy có hơi khó xử lý, tuy rằng Đan Đạo Viện chỉ mới được thành lập, nhưng thận phân của Ngô Bình lại ngang hàng với Giang tông chủ, sự xuất hiện của một đại nhân vật như thế, khiến cho hắn ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Lại thêm chuyện bốn tông hai viện đều cần đến đan dược của Đan Đạo Viện, hắn ta cũng không muốn bản thân đắc tội với vị viện chủ Đan Đạo Viện này.

Ngay lúc hắn ta đang khó xử, Ngô Bình nói: “Chỉ có một cách để thoát khỏi hiềm nghỉ, đó chính là tìm ra được thủ phạm”.

Giang Khúc rung động trong lòng: “Viện chủ Ngô có thể tìm ra được hung thủ?”

Ngô Bình nói: “Có khó không, mời ông đưa tôi đi đến hiện trường vụ án”. Giang Khúc suy nghĩ, gật đầu nói: “Được, mời!”

Cứ như thế, Ngô Bình đi theo những người này đến chỗ Tiên Trân Các. Tiên Trân Các là nơi mà Giang tông cất giữ bảo vật, Thất Bảo Đăng bị mất chính là bảo vật ở trong đó.

Lúc này đây, Tiên Trân Các đã có rất nhiều cao thủ đến canh giữ. Bên trong Tiên Trân Các, mấy thi thể vẫn còn nằm ở trên mặt đất, chưa kịp dọn đẹp.

Ngô Bình đi đến trước chỗ thi thể, nói với Giang Khúc: “Những người này, đều đã tiêu tan hồn phách, thế nhưng tôi có biện pháp ngưng tụ hồn phách của bọn họ một lần nữa”.

Nói xong, anh niệm một đoạn chú ngôn. Đoạn chú ngôn này thật ra chỉ là bề ngoài, trên thực tế, anh đang âm thầm khởi động sức mạnh Cấm Ky, cưỡng bức khôi phục lại hồn phách của thi thể này.

Rất nhanh, phía trên người thi thể xuất hiện một màn sương đen, sương đen xoay tròn, xung quanh liên tục có từng mảnh hồn phách nhỏ đang bị hút vào trong đó. Trong vòng vài giây, bên trong sương mù xuất hiện một hồn phách, chính là dáng vẻ của người chết. Thật ra Ngô Bình đã thi triển phương pháp đảo nghịch thời gian, triệu hồi ý thức của thi thể trước khi người đó hồn phi phách tán.

Nhìn thấy cảnh này, biểu cảm của Lưu trưởng lão trở nên khẩn trưởng, ông ta trầm giọng nói: “Đây chính là hồn phách của thi thể sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT