Tôi trốn sau cánh cửa, đợi cái bóng đen kia rón rén bước vào bên trong thì tôi nhanh như chớp dùng cây phơi quần áo chặn ngang trước cổ họng hắn, tay còn lại thì cầm đầu còn lại của cây gậy rồi dùng lực ép chặt.
Từ cổ họng tên trộm kia phát ra những tiếng nghẹn và tiếng thở khó nhọc, tiếp đó người hắn mềm nhũn ra như không còn chút sức lực nào rồi trượt xuống phía dưới.
Thấy đối phương không còn sức giãy giụa, tay tôi mới dần dần buông lỏng.
Đánh người và đánh quỷ đâu có giống nhau. Đánh quỷ là trừ hại còn giết người là phạm pháp.
Có điều tôi đã đánh giá thấp thủ đoạn của tên trộm này. Thấy tôi nới lỏng tay, tên trộm kia giậm mạnh chân xuống đất đứng bật dậy khiến đầu hắn đập rất mạnh vào cằm tôi.
Lực va chạm mạnh khiến tôi đau đến nổ đom đóm mắt, tay cũng không cầm chắc được cây gậy phơi đồ nữa, loạng choạng lùi về sau một bước.
Đợi khi tôi đã hoàn toàn buông tay, đối phương dùng tốc độ rất nhanh gập người lại rồi dùng cùi trỏ nhắm thẳng vào thái dương tôi.
Mặc dù ban nãy tôi nhất thời lơ là cảnh giác nhưng tôi cũng không phải dạng vừa. Thấy mình không thủ được nữa thì thà chủ động tấn công vùng hạ bộ của đối phương.
"Mẹ kiếp, sư phụ cậu vốn số kiếp đã không có con cháu, giờ cậu còn định phế luôn cả 'thằng con nhỏ' của tôi hay sao?"
Khi đòn tấn công của hai bên sắp chạm nhau, đối phương như thể đã nhìn rõ mặt tôi nên lập tức nhảy phắt về đằng sau, khó khăn lắm mới né được đòn đá thâm hiểm của tôi.
Nghe tiếng đối phương chửi mắng mà trong lòng tôi vô cùng kinh ngạc, suýt chút nữa thì hai hàng lệ nóng hổi tuôn rơi.
Đó là ông cụ Tôn!
"Sư phụ! Sư phụ cuối cùng cũng quay lại rồi!"
Trong lòng tôi bỗng thấy ấm áp, sau khi nghe được giọng của ông ấy thì tâm trạng nơm nớp lo sợ cả ngày hôm nay của tôi bỗng vơi đi rất nhiều.Ông cụ Tôn quay trở lại bất ngờ, hành động này cũng có chút khó hiểu.
Đặc biệt là ông ấy lại xuất hiện ngay sau khi bà nội Uy Chính Thiên tìm tới tôi, điều đó khiến tôi cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
"Sư phụ, sao sư phụ lại quay về? Không sợ người nhà họ Uy truy sát sao?"
Đã mấy tháng trời tôi không gặp ông cụ Tôn nên giờ ông ấy đột ngột xuất hiện khiến tôi không khỏi hoài nghi.
Nhưng không thể phủ nhận rằng giây phút nhìn thấy ông ấy, trong lòng tôi dâng lên cảm giác rất vui mừng và thân quen.
Ông cụ Tôn uống một ngụm trà, nhìn tôi như thể có điều gì suy nghĩ rồi hỏi ngược lại tôi.
"Có phải bà Tư đến tìm cậu không? Thế nào, bà cụ nói hết cho cậu rồi chứ?"