Bài ca chưa kết thúc thì tôi đã quỳ xuống đất.
Mặc dù sư phụ tôi truyền thụ Đạo giáo nhưng những gì ông nội tôi truyền dạy thì không hoàn toàn về Phật đạo.
Tôi nhất thời cảm thấy không hiểu, có điều, chỉ là Phật âm mà thôi sao tự dưng khiến tôi có phản ứng lớn như vậy chứ?
Giờ tôi bỗng dưng bị âm thanh này hành hạ khiến đầu đau như búa bổ và lập tức quằn quại một cách khó chịu.
Nhưng điều đó cũng không hoàn toàn là xấu.
Giống như khoảnh khắc tiếng Phật âm này vang lên, ngoài cảm giác đau đầu ra thì khí huyết trong người tôi cũng lập tức sôi sùng sục.
Nguồn dương khí thuần khiết ở đan điền lập tức dâng lên ép nguồn sát khí đang cuồn cuộn trong người quay trở về trong mắt quỷ.
“Tiểu hòa thượng, muốn chết à!”
Một âm thanh nghiến răng đột nhiên vang lên, người gỗ liễu vừa nãy mới biến mất giờ lập tức xuất hiện.
Có vẻ như người gỗ liễu kiêng dè Tĩnh Đàn pháp sư nên lần này vừa xuất hiện là sát khí đã dâng cuồn cuộn, và đưa tay lên định đập về phía đỉnh đầu của Tĩnh Đàn pháp sư.
Người gỗ liễu ra tay đột ngột, thế nhưng Tĩnh Đàn pháp sư vẫn ngồi đó hát như không hề có chuyện xảy ra. Tôi cảm thấy nóng ruột, không kịp suy nghĩ, hai tay đưa lên, chân đạp mạnh, cả người lao về phía Tĩnh Đàn pháp sư.
Lúc trước ông nội phong ấn người gỗ liễu trong cơ thể của chúng tôi để khiến người gỗ liễu không thể hại người nữa.
Giờ người gỗ liễu lại định hại người. Nếu tôi không ra tay thì thực sự là một sự sỉ nhục đối với huyết mạch của nhà họ Trương.
Có điều ngoài suy nghĩ cần phải ngăn chặn ra thì tôi tạm thời không thể nghĩ ra được cách gì khác.
Tôi lao người liều chết về phía trước Tĩnh Đàn pháp sư. Thế nhưng Tĩnh Đàn pháp sư vẫn ngồi im đó và không hề cử động.
Chỉ có điều giai điệu đã thay đổi.
“Không giận, không náo loạn, lai lịch của ngươi ta đã biết. Bần tăng hôm nay bái tam bái, nguyện để ngươi sớm tiêu ma chướng, có thể về cực lạc”.
Tĩnh Đàn pháp sư đọc từ từ, rành rọt có lực. Nói xong, ông ấy đặt tay phải lên trước ngực, bái vào hư không ba bái.
Bái thứ nhất khiến bầu trời vốn đang trong trẻo bỗng vang lên tiếng sấm rền. Người liễu gỗ vừa rồi tức giận định làm hại người thì giống như bị đóng đinh xuống đất, đứng khựng lại khi còn cách tôi nửa mét.
Bái thứ hai thì đột nhiên có một quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống đập mạnh xuống xung quanh người gỗ liễu.
Lửa đó cũng vô cùng tà ma giống như có mắt vì chúng không hề đập vào tôi hay Tĩnh Đàn pháp sư mà chỉ cháy xung quanh người gỗ liễu đang đứng bất động kia.
Tới bái thứ ba thì người gỗ liễu đột nhiên nhắm chặt mắt, không nhận ra được là đang vui hay buồn, chỉ giống như đang suy nghĩ và đứng bất động giữa vùng lửa.
Tôi há miệng, nhìn người gỗ liễu bị thu phục một cách ngoan ngoãn và một lúc sau mới định thần.
Đây còn là ác linh tu hành nghìn năm, đắc đạo dựa vào hút máu người không?
“Thí chủ Trương Ly, không cần lo lắng, thiên hỏa này chỉ giúp người liễu gỗ đốt cháy ác nghiệp, đối với cậu hay người gỗ liễu đều không hề xấu”.
Tĩnh Đàn pháp sư nhìn vẻ mặt kinh ngạc của tôi bèn giải thích.
Thế nhưng giọng điệu của ông ấy khiến tôi cảm thấy không thoải mái. Sao nghe giống như ông ấy đang cho rằng tôi thương xót cho người gỗ liễu vậy?
“Tĩnh Đàn pháp sư, người gỗ liễu vốn là ác linh, nếu như pháp sư có thể trừ khử là tốt nhất. Tôi cũng sẽ rất biết ơn”.
Rốt cuộc thì người gỗ liễu đã làm bao nhiêu chuyện ác tôi không biết, thế nhưng ông nội có thể dùng tính mạng của mình để cố tình phong ấn thì chắc chắn là có lý do của ông.
Huống hồ người gỗ liễu dù sao còn liên kết với cổ thi kia ức hiếp tôi, mấy lần khiến tôi như muốn chết đi sống lại.
Thế nên đừng nói là tôi thương xót, thậm chí tôi còn muốn đâm thêm hai nhát rồi tính tiếp.
Tĩnh Đàn pháp sư khẽ cười, ánh mắt nhìn tôi tĩnh lặng như mặt hồ.
“Thí chủ nói vậy không đúng rồi. Nhân quả thế gian ắt có tuần hoàn. Cậu và người gỗ liễu có tâm mạch kết nối. Người gỗ liễu chính là cái bóng của cậu. Cậu chính thì ông ta chính. Cậu tà thì ông ta tà. Giờ ông ta như vậy là do chấp niệm trong cậu quá lớn”.
Thật không ngờ tôi lại cảm thấy giật mình bởi lời nói của Tĩnh Đàn pháp sư.
Tôi chỉ nghĩ là do tượng người gỗ liễu làm việc ác nên mới bị phong ấn trong cơ thể tôi. Vì vậy cả đời này tôi sẽ phải canh chừng không để ông ta làm việc ác nữa.
Nhưng tôi chưa từng nghĩ rằng mệnh mạch của ông ta và tôi có sự liên kết sâu sắc như vậy. Mọi hành động của tôi đều ảnh hưởng tới ông ta.
Câu nói của Tĩnh Đàn pháp sư khiến tôi như được thức tỉnh.
“Tôi hiểu rồi! Cảm ơn pháp sư chỉ điểm!”
Tôi kính trọng nhìn ông ấy.
Tĩnh Đàn pháp sư chỉ phất tay.
“Không tới mức chỉ điểm, chỉ là luận sự mà thôi. Thực ra bần tăng làm điều thừa thãi rồi. Nếu như tôi không nói thì cậu cũng sẽ nhanh chóng lĩnh ngộ ra được. Có điều tôi bói ra hôm nay sẽ có hung hiểm dị thường nên mới dụ ác linh trên người cậu ra để lấy ác chế ngự cái ác”.
Tôi sững sờ, vội vàng bước tới hỏi.
“Tối nay hung hiểm dị thường sao? Lẽ nào…quỷ môn có vấn đề rồi?”
Thông qua việc phân tích tình huống trước mắt, tôi biết được rằng hung trận của cao ốc Phương Viên sẽ không có sự thay đổi gì nữa bởi vì khoảnh khắc Bách Minh Pha khởi động thì ở đây đã được cố định thế cục rồi.
Vậy nên nếu xảy ra điều bất thường thì có lẽ sẽ là những thứ phía sau quỷ môn buổi tối nay.
Nếu như chỉ là cô hồn dã quỷ thì cũng thôi, sợ nhất là những thứ bất thường.
Tôi nhìn lên đỉnh toà nhà Phương Viên với vẻ lo lắng, không biết là ông Tôn và Lăng Linh như thế nào rồi?