Đối với người không cả biết Tiên bảo hộ trên người mình là thần tiên phương nào như tôi mà nói, thi triển phép thuật gọi tiên này quả thực có chút mạo hiểm.
Nếu không gọi được thì tối nay tôi chỉ có đường chết.
Tôi bày một đàn tế giữa sân, sau đó lấy ra mấy lá bùa Chung Quỳ dán vào bốn góc sân.
Tôi đang bận bịu sắp xếp thì ngoài cửa có tiếng động.
Tôi ngẩng đầu lên đã thấy Trương Cường đang cho người vận chuyển một cái vại nước siêu to khổng lồ vào trong sân.
Nhìn thể tích của chiếc vại này mà khóe miệng tôi giật giật.
Trương Cường này đúng là kẻ tiểu nhân ích kỷ điển hình. Vừa nghe tôi nói cái vại nước này dùng để cứu anh ta, anh ta ngay lập tức mua ở đâu về một cái vại hai người ngồi vẫn vừa.
Nhưng thật không ngờ, hành động này của anh ta lại đem tới cho chúng tôi không ít phiền phức.
"Đại sư, cái vại này thế nào? Đã đủ to chưa?"
Thấy nét mặt tôi hơi khó coi, Trương Cường vội vã đi tới hỏi.
"Không hơi sức đâu mà phí lời với anh, lập tức đổ đầy nước vào vại cho tôi".
Tôi cau mày, thực sự không muốn đếm xỉa đến tên ham sống sợ chết này.
Trương Cường dù không biết bản thân đã làm gì chọc tức tôi nhưng thấy mặt tôi hơi khó ở thì cũng biết ý, tự lánh sang một bên, ngoan ngoãn đổ đầy nước vào cái vại.
Sau khi đã thu xếp mọi thứ gần xong xuôi, tôi đem ra hai con gà quay.
Một con tôi đặt lên đàn tế, còn một con thì để ăn.
Tối nay sẽ có một trận chiến ác liệt, tôi phải ăn no mới được.
Trương Cường tất bật cả một ngày nên cũng đói lắm rồi. Thấy tôi ngồi ăn gà quay thì anh ta lập tức bâu vào.
"Đại sư, có chuẩn bị con gà quay nào cho tôi không?"
Tôi liếc nhìn anh ta một cái.
"Anh muốn ăn cũng được thôi. Nhưng có một điều, nếu anh ăn nhiều dễ bị đầy bụng khó tiêu. Nếu vì bữa ăn này mà tối nay anh không nhịn được, xì hơi trong lúc nguy cấp khiến dương khí lộ ra ngoài thì tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu".
Trương Cường nghe tôi nói vậy thì xịu mặt xuống như quả bong bóng xì hơi.
Anh ta nhìn tôi ăn ngon lành thì vô cùng thèm thuồng, liếm liếm môi.
Có một con gà vào bụng, tôi lập tức phấn chấn trở lại.
Tôi đứng dậy đi ra cửa, dắt con chó đen nhỏ buộc ở cổng và ôm con gà trống có mào lớn vào trong sân.
Chó là loài vật có tính dương rất mạnh, đối ứng với mười hai Địa chi Ngũ hành, mạng thuộc Mậu Thổ cũng chính là đất dương.
Đặc biệt chó đen nhỏ là loài vật có tính thuần dương mạnh nhất.
Còn gà trống gáy để phân biệt ngày đêm, mà ngày và đêm cũng chính là âm và dương cho nên gà trống được coi như con vật cai quản cổng âm dương.
Hai con vật này có thể trấn âm trấn tà, là loài vật có tính thuần dương.
Nhưng dù là vậy, khi tôi đưa hai con vật đó vào trong sân, con gà trống đã bắt đầu hoảng loạn đào bới không ngừng.
Còn chú chó đen nhỏ kia thì co rúm lại nép bên cạnh tôi, không dám cử động.
Quãng thời gian chờ đợi còn lại vô cùng áp lực, tôi cũng không muốn đếm xỉa tới Trương Cường nên ngồi khoanh chân im lặng chờ tới lúc hành động.
Khi tới giờ, tôi choàng mở mắt, nhìn sang Trương Cường ngồi bên cạnh đang rụt cổ lại vì sợ.
"Từ giờ trở đi, anh vào trong vại nước ngồi, chỉ được thò duy nhất cái mũi lên".
Trương Cường ngẩn người ra.
"Ý đại sư là tôi phải ngâm mình trong nước? Thế thì chết rét mất!"
"Anh không ngâm nước cũng được, nhưng nói thật với anh, Ngũ quỷ kia vốn nhắm vào anh. Tôi dùng nước để giấu đi dương khí của anh. Nếu anh không sợ bị bọn chúng bắt được thì cứ ở đây là được rồi".
Phong thủy phong thủy, có phong có thủy là nên chuyện.
Trương Cường đã bước vào căn nhà chết chóc này có nghĩa là đã nằm vào trong "quan tài" rồi.
Bất kể anh ta đi đến đâu thì đám quỷ đó cũng sẽ bám lấy anh ta, giày vò anh ta đến chết mới thôi.
Giờ tôi muốn dùng nước để giấu đi khí tức của anh ta, khiến đám ác quỷ kia tưởng rằng Trương Cường đã bị khiêng đi rồi. Nếu như vậy, may ra Trương Cường có thể vượt qua kiếp nạn này.
Nghe tôi nói vậy, dù Trương Cường có không muốn ngâm nước thế nào cũng không dám làm trái lời.
Mặc dù giờ thời tiết đã dần ấm lên nhưng về đêm vẫn rất lạnh.
Đặc biệt là ở nơi đầy âm khí như thế này.
Ngồi trong vại nước đó thì khác gì nằm trong một hầm băng.
Trương Cường run rẩy ngồi vào trong vại nước.
Sau khi anh ta đã ngồi vào trong hoàn toàn như tôi dặn, tôi lại nhắc nhở thêm.
"Nhớ cho kỹ, chỉ được phép để mũi ở trên mặt nước để hô hấp. Bất luận bên ngoài xảy ra việc gì, bất luận anh nghe thấy gì cũng tuyệt đối không được đi ra".
Tôi nhắc tới tận hai lần, đến lúc Trương Cường run rẩy đảm bảo sẽ không ra ngoài, tôi mới dùng một lớp giấy vàng đậy lên miệng vại nước.
Sau khi đậy kỹ chiếc vại, tôi lại dán thêm một lá bùa phong ấn trên thân vại.
Như vậy là sắp xếp xong cho Trương Cường.
Mặc dù hơi khó chịu nhưng chỉ cần anh ta nghe lời tôi không ra khỏi vại nước thì sẽ qua được đêm nay bình an vô sự.
Sau khi giải quyết xong Trương Cường, tôi lấy một chậu máu chó đen rồi đi ra cửa.
Tôi chấm ngón tay vào máu, vẽ lên cánh cổng đang đóng một đường để phong ấn.
Sau đó tôi đem toàn bộ chỗ máu còn lại tạt vào cánh cửa.
Đây là cách để khóa Ngũ quỷ ở lại trong cái sân này.
Cũng là để ngăn chặn đám cô hồn vất vưởng bị hút vào đây làm loạn.
Đã sắp đến giờ Tý.
Xung quanh không có lấy một tiếng động, đến cả tiếng côn trùng kêu cũng không, im lặng đến rợn người. . Đọc truyện hay tại — ТRUMtruy en.mE —
Nhiệt độ càng lúc càng giảm.
Tôi ngồi trong sân mà đã cảm thấy rét run cầm cập thì không biết Trương Cường ở trong vại còn rét đến mức nào nữa.
Tôi hơi lo lắng liếc nhìn chiếc vại nước. Cũng may là Trương Cường vẫn im lặng ngoan ngoãn ở bên trong.
"Hi hi hi hi", chỉ một lát sau, tà khí từ bốn chiếc hố trong sân không ngừng cuộn lên, còn có tiếng cười vô cùng kỳ quái vang lên.
Lúc này, nhiệt độ đã lạnh đến mức mọi thứ có thể đóng băng.
"Khiêng quan tài, khiêng quan tài, đưa mày lên Tây Thiên".
Giọng một người phụ nữ nửa nói nửa hát khiến tim tôi đập như muốn bắn ra ngoài.
Đồng thời, tôi thắp ba nén nhang vào chiếc lư hương.
Ba nén nhang vừa cắm vào thì lập tức cháy rất nhanh.
Trong nháy mắt mà ba nén nhang đã cháy hết quá nửa! Nhang này có tác dụng đuổi oan hồn, nếu nhang cháy hết thì đường Tam hỏa của tôi cũng coi như tắt theo.