Phó Viễn Hành nghĩ, đời này ngoài Tô Y Nhiên ra, sợ là trái tim anh chẳng thể hằn bóng người con gái khác được nữa. Cho đến khi cô gái đó xuất hiện... Mẫu Đơn cao quý... Mẫu Đơn của anh... ......
/> "Yêu em, tôi là kẻ điên." "Nếu em không gật đầu chấp thuận yêu tôi, hôm nay tôi chết cho em xem. Như vậy có thể nói, em là người gián tiếp gây ra cái chết của tôi." "Mẫu Đơn, hôn lễ đã được anh chuẩn bị hoàn mĩ. Nhưng cô dâu của anh đâu rồi...? Mẫu Đơn, em đâu rồi?" "Anh sai rồi, Mẫu Đơn, đời này anh yêu em sai cách rồi. Nhưng anh nói anh không hối hận với tình yêu này, em có hiểu không?" - Phó Viễn Hành - ... "Phó Viễn Hành, ngài yêu em sao?" "Tôi không yêu anh, mặc kệ anh là người hay thú, tôi đều không yêu." "Tình yêu mà bị ép buộc, đều không đem tới kết cục tốt." "Quên đi, quên hết đi, về sau chỉ mong vĩnh viễn đừng bao giờ nhớ lại nữa." - Hoa Mẫu Đơn -