Mẫu Đơn nhìn dòng tiêu đề y hệt truyện ngôn tình thiếu nữ bong bóng màu hồng trước mắt, liền không hiểu nhân vật cô phải sắm vai là gì. Lại nhìn sang tập hồ sơ của anh trai, ai dè dòng tiêu đề cũng là 《Bạch nguyệt quang trong lòng tổng giám đốc ác ma》.
Hai anh em, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, so với sự mơ hồ của Mẫu Đơn, thì Họa Quỷ hoàn toàn ba chấm. Gã chớp chớp mắt, đọc lại dòng tiêu đề, cục mịch hè giọng: "Gì đây? Ý tứ của Hoa vương là sao?"
"Anh ơi, em không hiểu. Chi bằng chúng mình cứ đọc đi." Mẫu Đơn mềm mại cười, ngả người lên ghế sô pha, vắt chân đọc sách. Họa Quỷ thấy váy em gái mặc mỏng manh, thời tiết đêm hôm khá là lạnh. Gã đặt kịch bản lên bàn, đứng dậy, từ phòng ngủ lấy ra cục chăn bông, đắp cho cô. Sau đó chính mình mới ngồi ở ghế đối diện bắt đầu chăm chú đọc.
Mẫu Đơn ôm chăn, tâm tình hân hoan ấm áp, quả nhiên anh trai vẫn là thương cô nhất.
Nào, đọc xem nào.
Hai mươi phút sau.
Mẫu Đơn mặt liệt đem kịch bản quăng lên bàn, đồng dạng đó, Họa Quỷ cũng biểu cảm mặt liệt hệt cô, để kịch bản lên mặt bàn. Hai anh em nhà này, dù dung mạo một người là thần tiên, một người là ác quỷ, thì đôi khi giữa họ, vẫn có một nét hành động nào đó giống nhau vậy.
Mẫu Đơn hồi tưởng về kịch bản vừa rồi và mẫu nhân vật vừa rồi, cảm tưởng như Hoa vương đang đùa giỡn hai anh em bọn họ.
Cái gì ấy nhỉ? À, kịch bản "Bạch nguyệt quang trong lòng tổng giám đốc ác ma" xác thực là một câu chuyện ngôn tình ngọt ngào, ngây ngấy, đắm say. Trong đó, hai khí vận chi nhân ở thế giới này vào vai nhân vật chính, những người còn lại sắm vai pháo hôi hoặc may mắn hơn thì là nhân vật phụ.
Nam chính ông chủ của một công ti siêu giàu, siêu lắm quyền, siêu nhiều tiền, siêu siêu siêu cao cấp ở Hoa thành. Cậu cả nhà họ Phó nức tiếng khắp giới hào môn, hãy gọi anh ta là tổng tài ác ma Phó Viễn Hành!!!
Giới thiệu nhân vật ở phần đầu kịch bản ghi như nào ấy ta? Ừm, vị nam chính này chính là ông hoàng kinh tế, chúa tể thương nghiệp, thiên tài trong giới thương nhân, truyền kì khắp hội tài phiệt, phất tay một cái, nền kinh tế phía Đông chấn động, phất tay hai cái, nền kinh tế phía Tây liền sụp đổ. Nữ nhân khắp thế gian đều khát khao được bò lên giường dạng hai chân sinh khỉ con cho anh. Nam nhân khắp thế gian mỗi khi nghe tới danh tiếng của anh, sẽ có hai phản ứng, một là ghen tị, hai là vô cùng ghen tị.
Nói chung là, toàn bộ toàn bộ tinh túy kì diệu may mắn tốt đẹp trên đời này đều dồn vào người nam chính, Phó Viễn Hành đích thị là một công tử ngậm thìa vàng sinh ra, Hoàng đế của câu chuyện.
Thế nhưng, mấy ai biết được rằng, người đàn ông này, lại giấu trong mình một mối tình thầm kín bị bỏ lỡ nhiều năm.
Quay ngược thời gian về bao năm trước, khi mà Phó Viễn Hành còn là học đại học, anh ta cùng bạch nguyệt quang kiêm nữ chính Tô Y Nhiên có một hồi yêu đương sâu sắc. Hai bọn họ chính là kim đồng ngọc nữ, trời sinh một cặp. Đáng tiếc, Tô gia đột ngột gặp chuyện nghiêm trọng trên thương trường dẫn đến phá sản. Cha mẹ Tô lâm trọng bệnh qua đời, anh trai Tô thì lại ăn chơi nợ nần cờ bạc. Phó Viễn Hành quyết ở cùng Tô Y Nhiên hòng bảo hộ cô ta, giúp cô ta gây dựng lại công ti, vì cô ta gánh đỡ cả bầu trời. Không ngờ, khi mọi sóng gió qua đi, tưởng chừng như hạnh phúc sẽ tới. Nhưng...
Phó Viễn Hành tuy mang trong mình một trí thông minh tuyệt đỉnh nhưng thế lực vẫn là còn kém xa so với mấy lão cáo già khác trong gia tộc. Cánh chưa đủ cứng, sao có thể đủ năng lực bảo hộ ái nhân trước kẻ thù. Nhân cơ hội đó, mấy tên cáo già trong Phó gia đem tiền đập vào mặt Tô Y Nhiên, dùng anh trai cô ta uy hiếp cô ta, nhục mạ thanh danh cô ta. Cuối cùng Tô Y Nhiên thỏa hiệp, ôm trong mình một đống tiền sang nước ngoài du học.
Bị bạch nguyệt quang yêu dấu bỏ rơi, thanh niên họ Phó liền một phen hắc hóa, trở thành tổng tài ác ma Phó Viễn Hành. Anh ta dùng hàng loạt thủ đoạn như sấm rền gió cuồn, dọn dẹp lại trật tự trong Phó gia. Rồi từ đó bắt đầu một cuộc sống ngày thì làm ông chủ công ti Phó thị, đêm thì ôm bình rượu ngồi uống say mèm nhớ nhung người yêu, thi thoảng rảnh rỗi lại dưỡng ra một đống thế thân ngắm nhìn cho thỏa cái nỗi lòng tương tư bạch nguyệt quang.
Và Mẫu Đơn, vào vai một thế thân nữ phụ trong kịch bản, Ngu Mẫu Đơn. Đừng hỏi vì sao cô biết, ở dưới Nhân giới lần này cô họ "Ngu".
Nhờ có vẻ ngoài giống nữ chính bảy phần, Ngu Mẫu Đơn liền được nam chính giữ bên người. Mối quan hệ giữa bọn họ vốn dĩ là kim chủ - tình nhân, điều cấm kị là không nên nảy sinh tình cảm. Nhưng Ngu Mẫu Đơn đã phạm phải điều cấm kị đó. Cô ở trong giới giải trí được nam chính trải sẵn hoa hồng, sự nghiệp diễn xuất vô cùng thuận lợi. Ngoại trừ việc không quan hệ xác thịt, thì Phó Viễn Hành cũng khá là chiều chuộng cô.
Nhưng thế thân chỉ là thế thân mà thôi.
Về sau nữ chính từ nước ngoài quay về, bước vào giới giải trí, nam chính thấy tình cũ, liền quên đi cái thế thân này. Ngu Mẫu Đơn bị kim chủ vứt bỏ, sự nghiệp chững lại một chỗ, nơi nơi còn bị nữ chính cùng đám nam phụ chèn ép. Cô phẫn nộ, ghen ghét, bày mưu hại Tô Y Nhiên, kết cục là bị Phó Viễn Hành đem quăng cho đám vệ sĩ của anh ta hãm hiếp, rồi đưa tới khu ăn mày cho đám ăn xin chơi nát, hồng nhan tàn úa, kết cục không rõ.
Mẫu Đơn cho anh trai đọc kịch bản đời mình, lại nhổm sang hỏi gã: "Anh ơi, kiếp này em phải làm diễn viên. Anh là gì thế?"
Họa Quỷ nhướn mày: "Quản lí của em."
Thật vừa vặn, thế thân phản diện lại có một vị quản lí ngu trung luôn bám theo, vị quản lí duy nhất vì Ngu Mẫu Đơn mà chơi mọi chiêu trò đấu lại sự dơ bẩn của giới giải trí sau khi cô bị Phó Viễn Hành vứt bỏ. Đáng tiếc, một khi ở bên phe phản diện này đều là nhân vật không có được kết cục tốt.
Quản lí tên Lý Họa, người cũng như tên, gã yêu thích vẽ tranh, nhưng xui cái nỗi nhà nghèo, bị dòng đời xô đẩy đi làm quản lí nghệ sĩ. Chỉ vì trả thù dùm Ngu Mẫu Đơn mà bị ám toán, đánh cho gãy chân, một đời còn lại lết xác ăn mày bên đầu đường xó chợ. Dung mạo gã xấu, lại còn què quặt, ăn mặc bẩn thỉu, người người ghét bỏ gã, ai ai cũng ghê tởm gã, trẻ con cầm đá ném vào mặt gã. Gã sống một đời bi thương như thế cho tới chết. Chỉ vì Ngu Mẫu Đơn, gã phải trả một cái giá quá đắt.
Đọc hết cái kết của "gã" Lý Họa, Mẫu Đơn sà vào ngực anh trai, ai oán rớt nước mắt: "Anh ơi, anh khổ quá! Họa Quỷ của em không thể bị đám trẻ thiểu năng ném đá vào mặt được!!!"
Còn Họa Quỷ ôm lại cô, cũng oán hận nghiến răng: "Em gái anh không thể để cho một đám ăn xin...A, có được tiên đan bằng cách này anh cũng không cần!!!"
Một hồi ồn ào qua đi, hai người cũng đành ngậm ngùi cầm kịch bản đi sắm vai nhân vật.
Cơ mà Mẫu Đơn lại phát hiện có vấn đề.
"Anh ơi?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!