Lọc Truyện

Thiên Kiêu Ngạo Thế - Lâm Diệp (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 140

Động tác dứt khoát nhanh nhẹn, chỉ nghe một tiếng rắc, cổ tay mềm nhũn của Lâm Diệp thòng xuống, giờ hắn mới thấy cổ tay đau đớn.

Đây gọi là “Tháo khớp”

Khi Lâm Diệp nối khớp cổ tay lại, hắn chẳng những không chút thất vọng khi nhìn vào ánh mắt của Hạ Chí, mà ngược lại còn hừng hực ý chí chiến đấu.

Tuy rằng vừa rồi mới kiên trì hai chiêu đã thất bại rồi, nhưng đã mạnh hơn nhiều so với hôm qua, điều này khiến cho Lâm Diệp biết rõ bản thân đang tiến bộ rất nhanh.

“Tiếp tục!”

Lâm Diệp trầm giọng rồi lại phát lực một lần nữa, nhưng hắn đã bỏ đi chiêu thức vốn có của Hành Quân quyền, hắn không cố chấp với chiêu thức này nữa nên khi dùng lòng bàn tay trở nên uyển chuyển và tự do hơn rất nhiều.

Ầm! Ầm! Ầm!

Sau đó, trong sân lại lần nữa vang lên âm thanh lúc trầm lúc bỗng khiến mọi người kinh hồn bạt vía.

Không biết từ lúc nào, cánh cổng sân đã mở toang ra, một đám trẻ nhỏ chạy vào, chúng đều là trẻ con trong thôn, khi nhìn thấy Lâm Diệp một “Sư phụ tập võ” mà bọn chúng vô cùng ngưỡng mộ bị Hạ Chí đánh rất thảm, bọn chúng không kìm được há hốc mồm và hít hơi lạnh vào. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hạ Chí chỉ mới năm sáu tuổi, lớn bằng đám trẻ đó, thậm chí còn nhỏ tuổi hơn, nhưng lúc này đã đánh cho Lâm Diệp liên tiếp thua trận, thật đúng là không tầm thường.

Nhìn Lâm Diệp liên tục bị đánh ngã xuống đất, ngay cả bọn chúng cũng cảm thấy kinh hãi, chúng thầm vui mừng trong lòng vì lúc trước đã không gây chuyện với Hạ Chí, nếu không thì hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Không lâu sau, một đám đại thúc, đại thẩm trong thôn hay tin cũng chạy đến với dáng vẻ “Đến xem náo nhiệt để làm to chuyện”

Họ đều đau lòng trước những gì đã xảy ra với Lâm Diệp, nhưng càng kinh ngạc hơn trước sức chiến đấu dũng mãnh của Hạ Chí.

Giờ bọn họ mới biết, hóa ra cô gái nhỏ bé vô cùng xinh đẹp này có sức chiến đấu còn mạnh hơn cả Lâm Diệp.

Đây chẳng phải là tiểu nha đầu năm sáu tuổi hay sao?

Bị nhiều người vây quanh như vậy, Lâm Diệp có mặt dày đến đâu cũng cảm thấy khá xấu hổ, hắn nghiến răng chịu đựng mà không nói một lời, toàn bộ sức lực đều dồn hết vào trận đấu.

Về phần Hạ Chí, cô bé vẫn bộ dạng điềm tĩnh, tùy cơ ứng biến, liên tiếp đánh Lâm Diệp ngã lăn ra đất, không nể tình cũng không nể mặt.

Có lẽ trong mắt cô bé, tất cả những điều này đều là để Lâm Diệp luyện cơ thể, đây là một chuyện nghiêm túc, Hạ Chí không có khái niệm về thể diện và lòng tự trọng.

Vây quanh cũng khá lâu, thấy Lâm Diệp người đầy bụi liên tiếp ngã xuống đất, ngay cả Tiêu Thiên Nhậm cũng không nhẫn tâm nhìn, ông ta trừng mắt nhìn dân làng xung quanh và khua tay nói: “Đều rãnh rỗi không có chuyện gì làm sao? Vậy thì đi cùng ta đến Liệt Yên Sơn đào quặng nào.”

Ông ta lập tức giải tán đám đông rồi đóng cửa lại, để sân lại cho Lâm Diệp và Hạ Chí tập trung thảo luận.

Đến khi màn đêm buông xuống, Lâm Diệp lại một lần nữa nhảy xuống thùng gỗ với vết thương khắp người, hắn lặng lẽ suy luận những chi tiết của trận chiến ban ngày.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT