Lọc Truyện

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lão quỷ hoàn toàn không tin thiếu niên trông trẻ tuổi ở trước mắt lại có bản lĩnh lớn như vậy. 

“Cậu, cậu là Thiên sư Quỷ Đạo?” 

Khi ông ta nhìn thấy viên gạch trên tay Lưu Minh, cả người không khỏi run lên. 

“Lần này không ra vẻ nữa rồi à?” 

Lưu Minh bĩu môi, khinh thường hỏi. 

“Cậu…” 

Ông lão bị Lưu Minh làm tức tối, chỉ vào anh lắp bắp nửa ngày cũng không nói được câu nào. 

“Sao, còn muốn nếm thử sự lợi hại của viên gạch vàng của Thiên sư tôi không?” 

Lưu Minh tung viên gạch trong tay lên cao, sau đó lại vững vàng đón lấy nó, cười nhạt nhìn lão quỷ. 

“Cầu… cầu xin cậu đừng giết tôi. Tôi đồng ý làm nô lệ cho cậu, đi theo cậu cả đời. Chỉ cần cậu không giết tôi, tôi có thể làm bất cứ việc gì cho cậu!” 

Đối diện với một Thiên sư Quỷ Đạo, lão quỷ không có cả dũng khí để phản kháng, lập tức quỳ xuống đất. 

Vừa rồi lão quỷ còn cứng cỏi ghê lắm, bây giờ đã quỳ dưới đất xin tha. 

Con người cần mặt mũi, cây cối cần vỏ, cột điện cần xi măng. 

Ông già này đúng là không có mặt mũi. 

Đối với lão quỷ mà nói, sống sót mới là điều quan trọng nhất, tôn nghiêm gì đó đứng trước mạng sống hoàn toàn chẳng là gì. 

“Dựa vào ông?” 

Lưu Minh chậc lưỡi, nhìn lão quỷ như nhìn kẻ thần kinh: “Não là thứ tốt, hy vọng kiếp sau mẹ ông sẽ cho ông một cái!” 

“Linh Nhi, giải quyết ông ta!” 

Nói xong, Lưu Minh che mắt Liễu Băng Thanh, búng ngón tay, một bóng dáng xinh đẹp hiện ra bên cạnh lão quỷ. 

“Quỷ… Quỷ vương!” 

Trong thoáng chốc, lão quỷ sợ đến mức xụi lơ trên đất. 

Sau tiếng hét thảm thiết của lão quỷ, cả bãi tha ma lại trở về yên tĩnh. 

Giải quyết xong lão quỷ, Lưu Minh cảm nhận xung quanh, muốn tìm con nữ quỷ đi theo Mạc Liên Y. Nhưng lạ là anh phát hiện dấu ấn mình để lại trên nữ quỷ đó đã biến mất, hơn nữa cả bãi tha ma hoàn toàn không có bóng dáng của quỷ. 

Theo lý mà nói, quỷ chủ chết rồi, ma trành sẽ không chết. 

Lẽ nào con nữ quỷ đó không phải ma trành của lão quỷ, mà là một con tiểu quỷ người khác nuôi, chuyện mình đến bãi tha ma bị phát hiện, kẻ đứng sau đã hủy chứng cứ? 

Nhưng ai lại nuôi một con quỷ áo đỏ còn chưa đạt tới cảnh giới lệ quỷ làm nô dịch chứ?

Thứ đó ngoài đem về dọa người, hoàn toàn chẳng còn tích sự gì, nếu không, dưới sự đeo bám của ác ma, Mạc Liên Y không thể sống lâu như vậy. 

Rốt cuộc là kẻ nào muốn hại Mạc Liên Y, Lưu Minh nghĩ thế nào cũng không ra. 

Một điều anh có thể khẳng định, sự việc không hề đơn giản như anh tưởng! 

Vân Thủy Gian, biệt thự nhà họ Mạc. 

Mạc Thiên Nam nhẹ nhàng gõ cửa phòng con gái, sau đó đẩy cửa bước vào, cười lấy lòng ngồi xuống cạnh giường. 

“Con gái, có phải giận dỗi bố rồi không?” 

Mạc Liên Y hắng giọng, liếc bố mình một cái, không đáp. 

“Haiz, con gái, bố nói chứ, chuyện Lưu Minh thật sự do con không đúng, người ta vừa xuống máy bay, chưa cả về nhà đã tới đây khám bệnh cho con, chúng ta dù sao cũng phải đối đãi tử tế, đến nhà đều là khách!” 

“Hứ, bố thích anh ta như thế, nhận làm con trai luôn cho rồi, con sẽ ra khỏi cái nhà này, nhường chỗ anh ta!” 

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT