Lọc Truyện

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nghĩ đến Lưu Minh, Mạc Liên Y lại thấy tức xì khói.  

 

“Văn Dao, tớ không đi ăn với cậu nữa, tớ phải đi tìm tên kia báo thù!”  

 

“Sợ là người ta ở đâu cậu cũng không biết, định báo thù kiểu gì!”  

 

“Tớ đương nhiên biết anh ta ở đâu!”  

 

Mạc Liên Y nhớ ra định vị bằng vòng bạn bè, khẽ rướn môi cười.  

 

...  

 

Trong Thính Vũ Hiên, Huyền Tư Giai hận không thể đào cái lỗ chui xuống, không ngờ cô ta hoàn toàn chẳng là gì so với 1 tên nhà quê.  

 

Ban nãy Lưu Minh nói 2 người không hợp ở bên nhau, hóa ra là xem thường cô ta.  

 

Cô ta chỉ cảm thấy nhục nhã ê chề, không muốn ở lại đây thêm giây phút nào.  

 

Nhưng vừa định rời đi thì bị mẹ kéo lại.  

 

Triệu Hồng không ngờ cháu trai Trương Thục Phân lại là chủ tịch giả nghèo, không những đi xe sang, mà còn được cô chủ Thính Vũ Hiên tặng trà, nếu có con rể như vậy thì phất to rồi.  

 

“Em trai, không ngờ cậu cũng rất hiểu trà đạo!”  

 

Nữ yêu tinh cười hi hi bước đến trước mặt Lưu Minh, nói với giọng quyến rũ.  

 

“Chị gái, hình như chúng ta không quen biết!”  

 

Lưu Minh nhìn ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống anh của cô ta, bất giác lùi lại 1 bước.  

 

“Ha ha, không quen thì giờ làm quen!”  

 

 

 

Nữ yêu tinh cười nói.  

 

Cảnh này khiến khách khứa xung quanh tròn mắt kinh ngạc. Chủ của Thính Vũ Hiên là ai, đó là một trong những nữ thần kiêu ngạo nhất Đường Hải, không màng quan tâm đến chuyện cậu chủ nhà họ Triệu theo đuổi mình, đàn ông bình thường càng không thèm liếc mắt một cái, sao hôm nay lại dây dưa với một người trẻ tuổi?  

 

“Em trai, vừa rồi lúc Tiên Nhi pha trà đúng là không tĩnh tâm, tiếp đãi em không được chu đáo. Em xem thế này được không, chị sẽ đích thân pha trà cho em, xem như bồi thường”.  

Nữ yêu tinh cười tươi như hoa, đầy hứng thú nhìn Lưu Minh, không biết vì sao người con trai với ánh mắt đơn thuần này lại cho cô ta cảm giác không thể nắm bắt.  

 

“Cái gì, chủ quán muốn đích thân pha trà cho cậu ta uống sao?”  

 

“Cậu ấy đúng là may mắn”.  

 

“Tôi nhớ lần gần nhất chủ quán tự tay pha trà là khi một nhân vật lớn của tỉnh tới đây”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT