Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Người đi cùng cũng nói: “Đi đi đi, không có tiền mà dám lên mặt, dám tranh giành với phủ Tấn Vương, đi ra chỗ khác.”

Tám lượng nghe mình bị khinh thường, hắn đột nhiên mò giữa thắt lưng, lấy ra một sắp ngân phiếu quơ qua quơ lại trước mặt Viên Viên: “Mở to mắt chó của ngươi ra mà xem cho kĩ, ta có tiền, thứ có là tiền.”

Hắn là người giàu có ở kinh thành này mặc dù không có quyền lực nhưng mà có rất là nhiều tiền.

Bình thường hắn làm sao dám đắc tội với người của phủ Tấn Vương nhưng hôm nay cái đứa con gái mập này ức hiếp người quá đáng, hắn không nhịn nổi nữa thì nhất định phải tranh con vẹt này với nàng ta.

Thấy xấp ngân phiếu dày cộm, Vân Nhược Linh ngây người, cái tên này có nhiều tiền như vậy, làm sao mà lúc sáng lại keo kiệt như vậy?

Thật là, cái người này rõ ràng là có tiền lại giả vờ như rất nghèo thiệt là biết giữ của.

Hắn ta nếu như lúc đầu bằng lòng ra giá cao, con vẹt này từ đầu đã thuộc về hắn rồi.

Viên Viên nhìn xấp ngân phiếu trong tay của Tám lượng thì lập tức cười lạnh nói: “Xấp ngân phiếu của ngươi là giả phải không? Ngươi cho rằng chỉ cần có tiền? Tiểu Võ đem ngân phiếu ra đây!”

Viên Viên cười lạnh gọi Tiểu Võ người mà đi cùng nàng ta, nhanh chóng luồn tay vào trong ngực nắm một xấp ngân phiếu ra: “Đừng nhiều lời, ra giá đi.”

Tám lượng bị hai người khinh thường lập tức nổi máu điên lên, hắn tức giận nói: “Không phải là ta đã ra giá rồi sao? Hơn các người một lượng bây giờ đến các ngươi ra giá, hơn nữa ngân phiếu của lão tử là thật, không tin thì có thể gọi người đến kiểm tra.”

Viên Viên cười lạnh nói: “Ta không quan tâm là thật hay là giả, ta ra năm ngàn lượng, nếu như ngươi không ra nổi thì có thể cút đi!”

Năm ngàn lượng!

Trong đám đông đột nhiên nổ ra tiếng cảm thán kinh ngạc, phủ Tấn Vương này thật là nhiều tiền, một lần ra giá đã ra năm ngàn lượng.

Xem Tám lượng này đấu với người ta như thế nào.

Vân Nhược Linh cũng không ngờ rằng, Viên Viên lại dám ra giá cao như vậy, xem ra để Tô Thường Tiếu có thể nổi bật trong bữa yến tiệc trong cung nên dám ra số tiền lớn như vậy.

Nàng đã gọi Thu Nhi âm thầm chuẩn bị để Thu Nhi đưa giá lên cao, để Viên Viên ra giá cao hơn.

Nhưng không ngờ rằng, tên Tám lượng này vô duyên vô cớ lại giúp nàng.

Tám lượng nghe thấy số tiền này lập tức nhếch miệng, liếc Viên Viên một cái, chắc nịch nói: “Ta ra năm ngàn lẻ một lượng!”

“Ngươi!” Viên Viên đột nhiên tức đến muốn nôn ra máu: “Sao ngươi lại vô sỉ đến vậy, lại thêm một lượng?”

Tám lượng nghiêng người nhìn nàng ta một cái: “Ngươi làm sao? Ai quy định không thể ra cao hơn một lượng? Chỉ cần ra giá cao hơn ngươi là được, nếu như không có tiền, trả không nổi thì mau cút đi!”

Tám lượng dùng lại lời nói của Viên Viên nói với hắn trước đây, nói lại với nàng ta.

Viên Viên tức chỉ tay hướng thẳng vào hắn, đến tay lúc chỉ thẳng run lên: “Điêu dân to gan, họ của ngươi là gì, ta sẽ nói chuyện này với Vương Gia của chúng ta, ngài ấy nhất định sẽ không tha cho ngươi.”

Vân Nhược Linh thấy Viên Viên không tranh được với người ta thì bắt đầu uy hiếp, thì nàng nhanh chóng nói: “Vị mỹ nữ này, ta bán hàng chú trọng đến sự công bằng, phủ Tấn Vương các người có lợi hại đến đâu đi nữa thì cũng không nên uy hiếp người khác như vậy? Nếu như cô nương lại lấy phủ Tấn Vương ra thị uy như vậy, vậy ta sẽ không bán cho cô nương nữa.”

Viên Viên không nghe được gì mà chỉ nghe được hai chữ “mỹ nữ”.

Nàng đột nhiên trìu mến nhìn Vân Nhược Linh, hiền hòa dùng tay nắm lấy cọng tóc trong tay của mình, xoắn đi xoắn lại.

A, vị nam tử thanh tú này lại gọi nàng ta là mỹ nữ.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT