Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nhược Linh?

Đối với cái tên thân mật này, Vân Nhược Linh nghe như muốn nôn mửa.

Nàng tức giận liếc Tô Thất Thiếu một cái: “Đừng có kêu ta như thế, còn nữa ngươi đừng đi theo ta nữa nếu không thì ta không có khách khí với ngươi đâu!”

“Nhược Linh à, nàng chính là người trong mộng của ta, là mỹ nhân của ta, Ly Vương kia không phải là không thích nàng sao? Ai ai cũng đều nói rằng nàng không được sủng ái, hay là nàng rời xa hắn đi, gả cho ta. Nàng yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không ruồng bỏ nàng, ta muốn cưới nàng, đồ ăn ngon nào ta cũng có thể cho nàng, nàng sẽ là thế tử phi được sủng ái nhất, như thế nào?” Tô Thất Thiếu cười tít mắt, nhìn có vẻ vô tội vô hại, không giống lời đồn độc ác tàn nhẫn dù chỉ một chút.

Vân Nhược Linh nhìn hắn ta với một ánh mắt hoài nghi: “Ai cho ngươi cái sự tự tin mà nghĩ rằng ta sẽ gả cho ngươi vậy? Ngươi không ruồng bỏ không chán ghét ta nhưng ta thì có đó, biết không?”

“Nàng chán ghét ta? Nàng như vậy mà chán ghét ta sao?” Tô Thất Thiếu lộ vẻ mặt nghi ngờ, hắn ta phóng khoáng lại anh dũng, văn võ song toàn, nàng lại có thể chán ghét hắn sao.

Tô Thất Thiếu vậy mà lại bị người con gái trước kia hắn coi thường bây giờ quay sang ghét hắn.

Tô Thất Thiếu như bị một mũi tên đâm xuyên ngực, chuyện gì vậy chứ?

Vân Nhược Linh nói: “Ta chán ghét ngươi đó thì như thế nào? Ngươi đừng có mà tự tin như thế được không? Cái loại ác bá hay ức hiếp người như ngươi, ta ghét là còn nhẹ cho ngươi lắm rồi!”

Nếu như giết người mà không phạm pháp, nàng thật sự muốn giết hắn báo thù.

Nhớ lại từng chuyện từng chuyện mà năm đó Tô Thất Thiếu ức hiếp nàng như vậy, thì đã ghét hắn rồi.

Nghe câu nói của Vân Nhược Linh như vậy, trái tim Tô Thất Thiếu chợt thắt lại.

Một khi người con gái này trở nên hung dữ cũng thật đáng sợ.

Nhìn thấy nàng muốn rời đi, Tô Thất Thiếu nắm lấy tay nàng: “Năm đó đúng là ta có ức hiếp nàng, ức hiếp nàng rất nhiều có phải bây giờ nàng ám ảnh lắm đúng không?”

Nói xong, hắn ta nhìn lên bầu trời tự hối lỗi, trên mắt hắn chợt có giọt lệ rơi xuống.

Nhớ lại thì năm đó hắn ta cũng không phải là người nữa.

Vân Nhược Linh nhớ lại năm đó hắn ta cố ý vén khăn che mặt của nàng lên trước đám đông. Khuôn mặt xấu xí của nàng ai ai cũng nhìn thấy, bị người người chê cười. Thật muốn đánh hắn ta một trận.

Tô Thất Thiếu thích bắt rắn bắt ếch còn đốt cả pháo để dọa nàng.

Có một đêm nọ, Vân Nhược Linh đang đi trên đường mang một lọ xì dầu cho mẫu thân, đi đến nửa đường bị Tô Thất Thiếu và đồng bọn của hắn giả ma dọa nàng, nàng vô cùng sợ hãi. Nàng khóc lóc cầu xin bọn họ nhưng rốt cuộc bọn họ vẫn không chịu dừng cái trò dọa ma ấy.

Trước kia khi nàng còn ở trường học dành cho nữ, Tô Thất Thiếu lẻn vào trong bỏ sâu vào thức ăn của nàng.

Những chuyện như thế còn rất rất nhiều, nó đã gây ám ảnh cho nàng cả đời.

Nếu ngày nào gặp phải Tô Thất Thiếu, thì ngày đó chỉ có tức giận mà thôi.

Vì vậy nàng lạnh lùng lắc đầu: “Đúng vậy, ngươi là cái thứ âm hồn bất tán, ngươi buông tha ta đi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT