Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Sau đó, đoàn người Vân Nhược Linh, Sở Diệp Hàn, Thái hậu và Trưởng Công chúa đi tới đến điện Thái Hòa, chuẩn bị tham gia cung yến.

Sau khi vào điện, các nàng mới phát hiện, Hành Nguyên đế và hoàng hậu, cùng với sứ thần ngoại quốc cũng đã tới.

Đám người ở trong đại điện nhìn thấy Hoàng thượng và Hoàng hậu tới, từng người vội vã hướng về phía đế hậu hành lễ.

“Bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

“Tất cả hãy bình thân.”

“Hôm nay là ngày giao thừa, mọi người không cần quá câu lệ hình thức, ăn uống thoải mái là được.” Hành Nguyên đế cười nói.

Nói xong, ông ta vội vàng đi về phía Thái hậu: “Mẫu hậu, thân thể người đã hồi phục làm trẫm cảm thấy rất vui, Diệp Hàn, Nhược Linh, mau đỡ Thái hậu lên trên ngồi.”

“Vâng, Hoàng thượng.”

Sau khi Vân Nhược Linh và Sở Diệp Hàn trả lời xong, lập tức đưa Thái hậu đến ngồi ở vị trí bên trên.

Thái hậu vui vẻ nhìn lướt mọi người một cái: “Hôm nay là ngày giao thừa, chúng ta cùng nhau náo nhiệt thế này, các ngươi cũng đừng khách sáo, tất cả cùng ngồi xuống uống rượu dùng trà đi.”

Bà ta bị căn bệnh trước đó giày vò rất lâu, nên cũng đã mấy năm không được tham gia những yến hội như vậy.

Hôm nay bệnh tình đã hồi phục, bà ta cũng có thể tới dự náo nhiệt cùng bọn tiểu bối, khỏi phải nói bà ta vui vẻ đến chừng nào.

Sau khi Hành Nguyên đế và Hoàng hậu ngồi xuống, ông ta thấy ba người Sở Diệp Hàn, Vân Nhược Linh và Trưởng Công chúa vẫn đứng ở bên cạnh Thái hậu, ông ta lại nhìn xuống vương tông quý tộc và các đại thần ở phía dưới một cái, rồi hướng về phía ba người cười hiền rồi nói: “Diệp Hàn, Nhược Linh, Khiết Vũ, cháu ngoan, cháu dâu ngoan, cháu trai ngoan của ta, các ngươi cũng mau ngồi xuống.”

Ở trước mặt hoàng thân quốc thích và các sứ thần ngoại quốc, Hành Nguyên đế có biểu hiện hết sức yêu thương đối với cả nhà Sở Diệp Hàn.

Cái hình thức bề ngoài này ông ta cũng đã làm nhiều năm, đã sớm có thể muốn làm gì thì làm được nấy, vô cùng quen thuộc.

“Tạ hoàng thúc thương yêu.” Sau khi Sở Diệp Hàn chắp tay về phía Hành Nguyên đế, lập tức dẫn hai người ngồi vào chiếc ghế chạm trổ hoa văn bên cạnh Hành Nguyên.

Hành Nguyên đế vì muốn thể hiện mình luôn chiếu cố đối với con của Tiên đế, luôn luôn thích để cho chị em Sở Diệp Hàn ở bên cạnh ông ta, tỏ vẻ ông ta rất yêu thương và đối xử tốt với họ.

Cho nên chỗ ngồi của ba người Sở Diệp Hàn chỉ thấp hơn một cấp so với Thái hậu, Hoàng đế và Hoàng hậu, so với bất kỳ người nào ở đây cũng đều cao hơn, đây là vì Hoàng đế muốn thỏa mãn cho thể diện của mình.

Hoàng đế rất sợ người khác nói ông ta cay nghiệt với các con của Tiên đế, cho nên là ở trong các buổi yến hội, tỏ ra ân sủng với chị em của Sở Diệp Hàn.

Ông ta để vị trí của chị em Sở Diệp Hàn ở ngay cạnh ông ta, là vì muốn nói cho mọi người biết, ông ta một mực rất thiên vị đối với con cái của tiên đế, ngay cả chính con của ông ta cũng không được thiên vị như vậy.

Như vậy, mọi người sẽ khen ngợi ông ta tấm lòng nhân hậu, là một Hoàng đế tốt.

Nếu Hành Nguyên đế thích giả bộ, Sở Diệp Hàn cũng mặc kệ cho ông ta giả bộ, chưa bao giờ vạch trần ông ta.

Nếu ông ta để cho hắn vị trí cao như vậy, hắn lập tức yên tâm, thoải mái ngồi xuống, trong tay cầm một ly rượu bằng sứ màu trắng, thong thả liếc nhìn mọi người ở bên dưới.

Mà các Hoàng tử và Thân vương ngồi ở hai hàng dưới đó, thấy vợ chồng Sở Diệp Hàn và trưởng Công chúa có thể ngồi ở bên cạnh Hoàng đế và Thái hậu hưởng thụ ân sủng, mỗi người bọn họ ai cũng đều cảm thấy ghen tị.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT