Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nàng nhất thời cảm thấy mừng rỡ, nàng nhanh chóng đi về phía Tuyết ma ma: “Là ta đây, ma ma.”

“À, thì ra là Vương phi. Vương phi, người làm gì ở đây thế?” Tuyết ma ma vừa nhìn thấy Vân Nhược Linh thì tập tức từ lạnh lùng sang yêu quý, vẻ mặt yêu thương mà nhìn nàng. Vốn dĩ giọng nói lạnh lùng như thế đã biến đổi thành như một chú thỏ con mà hiền dịu trở lại.

Bà ấy hầu hạ bên cạnh Thái hậu đã lâu, trước mặt mấy tiểu cung nữ này. Đương nhiên là vị cô cô có vai vế rồi, mọi người ai cũng sợ bà ấy cả.

“Ma ma, ngươi tới thật đúng lúc. Để ta nói cho người nghe.” Vân Nhược Linh đem chuyện rằng nàng muốn mua gừng để dâng lên cho hoàng đế mà nói bên tai cho Tuyết ma ma.

Tuyết ma ma nghe xong cười thầm: “Vương phi, người thú vị thật đấy. Làm như vậy thì Hoàng thượng sẽ không tức giận sao? Nếu như bây giờ người không có lễ vật gì để dâng cả thì theo ta tới tẩm cung của Thái hậu, mượn 1 món bảo bối của Thái hậu mà đi dâng.”

“Không cần, ta muốn dâng cái này. Người yên tâm, Hoàng thượng chắc chắn sẽ rất vui.” Vân Nhược Linh đầy tự tin nói.

Bà ấy có linh cảm rằng dù Hành Nguyên Đế có không vui đi chăng nữa, ông ta cũng sẽ giả vờ là vui.

“Được rồi, nếu người đã nói vậy thì ta sẽ giúp người.” Tuyết ma ma nói xong, xoay người về phía cô cung nữ đó: “Đưa xô gừng này cho Vương phi đi, nói bọn họ đi mua xô khác vào là được. Nếu có người hỏi thì nói rằng Thái hậu muốn xô gừng này, đây là chỉ thị của Thái hậu.”

Tuyết ma ma đã nói như vậy, cô cung nữ kia lập tức đưa gừng cho Vân Nhược Linh đồng thời nói: “Dạ được, ma ma.”

Vân Nhược Linh lập tức nhận lấy gừng. Có Tuyết ma ma ra tay, mọi chuyện đều trở nên dễ dàng hơn rồi.

Hơn nữa, Tuyết ma ma còn tìm một cô cung nữ xách gừng giúp nàng, đợi tí nữa còn giúp nàng dâng vào sảnh lớn. Sau khi sắp xếp xong, Vân Nhược Linh nhanh chóng quay lại sảnh lớn.

Vừa tiến vào sảnh lớn, nàng đã thấy có rất nhiều người đang dâng lễ vật cho Hành Nguyên Đế.

Đương nhiên là Hành Nguyên Đế cũng phái người đi trả lại lễ vật, còn ban thưởng để đáp lại cho người đã dâng lễ vật nữa.

Sở Diệp Hàn nhìn thấy Vân Nhược Linh tiến vào trông có vẻ căng thẳng nên hỏi nàng: “Ngươi đi đâu thế, sao mà lâu như vậy mới quay lại?”

“Lâu lắm sao? Ta thấy cũng nhanh lắm mà.” Vân Nhược Linh nói xong, vẻ mặt thoải mái mà ngồi xuống.

Lúc này, Tô Thường Tiếu ở phía dưới đang nhìn lồng chim trong tay mình với vẻ mặt vui mừng. Nàng ta liếc nhìn Vân Nhược Linh một cái, ánh mặt đầy vẻ giễu cợt.

Đợi lúc nữa nàng ta dâng con vẹt Huyền Phong này lên, lấy được niềm vui của Hoàng thượng rồi sẽ lập tức làm khó Vân Nhược Linh, hỏi nàng ta dâng lên lễ vật gì.

Lúc này, có một vị lão Thân Vương đã dâng xong lễ vật. Tô Thường Tiếu thấy thế, lập tức cùng Tấn vương đứng dậy, hai người sốt sắng đi tới muốn thể hiện trước mặt Hoàng đế.

“Phụ hoàng, chúc người năm mới vui vẻ. Hôm trước ở ngoài cung, Tô Thường Thiếu phát hiện ra một con vẹt Huyền Phong biết nói, nàng ấy thấy khá là thú vị nên đã tốn rất nhiều tiền để mua nó về, muốn cho phụ hoàng một chút kinh ngạc.” Tấn Vương khập khiễng cho phần eo và chân chưa hồi phục lại, có chút khó khăn khi đi tới Hành Nguyên Đế.

Lần trước hắn ta nhéo cổ Vân Nhược Linh, bị Hoàng đến phạt đánh 50 trượng rồi bị phạt đến Miếu tổ xám hối một tháng.

Thời hạn một tháng còn chưa tới, hắn ta không nên xuất hiện ở đây.

Nhưng người nhà hắn vì để cho hắn ra ngoài nền liền tới cầu xin hoàng thượng, nói rằng giao thừa là một ngày rất tốt, nói rằng hắn ta đã biết lỗi rồi mà cầu xin Hoàng thượng cho hắn ra ngoài.

Vốn dĩ Hoàng thượng cũng thương xót nhi tử của chính mình, nên đành phải xuống nước mà cho phép cho Tấn Vương ra ngoài dưỡng thương.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT