Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“A, ta muốn ăn thịt, ta muốn ăn thịt.” Một khi Tiểu Bạch không có thịt ăn, lập tức kêu lên như phát điên ở trong lồng chim vậy.

“Được rồi, cho ngươi ăn.” Trương Phủ Doãn bị nó kêu đến phát phiền thì nhanh chóng gắp lấy một miếng thịt lớn nhét vào trong lồng chim, lúc này Tiểu Bạch mới ngừng ầm ĩ.

Sau khi bắt được vẹt, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng cũng được yên tĩnh rồi.

Trương Phủ Doãn nhanh chóng đưa con vẹt đó đưa xuống, đến ngay cả cung yến cũng không dám tham gia rồi, nhanh chóng đi điều tra chuyện này.

Hành Nguyên Đế quét mắt nhìn mọi người một vòng, nghĩ đến hôm nay là giao thừa, lại có nhiều sứ giả nước khác có mặt tại đây, nếu cứ bám riết lấy chuyện này thì sẽ rất mất mặt, hắn liền mệt mỏi mà nhìn về phía Tấn Vương vẫy vẫy tay: “Được rồi, ngươi quay về chỗ ngồi đi, đợi Trương Phủ Doãn điều tra xong, nếu như ngươi thật sự là bị hãm hại, Trẫm nhất định sẽ trả lại trong sạch cho ngươi.”

“Tạ Hoàng Thượng.” Tấn Vương và Tô Thường Tiếu nhanh chóng quỳ tạ ơn, âm thanh đó nghe như sắp khóc rồi. 

Phong ba này qua đi, vì để làm dịu sự xấu hổ, Hành Nguyên Đế khẽ hắng giọng một tiếng, sau đó nói với Phong Lăng Thiên: “Xin lỗi, Thái Tử, để các người chê cười cười, đều là do con súc sinh này gây ra.”

“Không sao, chuyện này cũng là vì con vẹt đó mà ra, Bệ Hạ không cần phải tự trách.” Phong Lăng Thiên nâng chén rượu trên tay lên nói: “Tại hạ kính Bệ Hạ một ly, chúc Bệ Hạ vạn thọ vô cương, niên niên hữu kim nhật, tuế tuế hữu kim triều.”

“Trẫm cũng chúc Phong Đế Thiên Thịnh Quốc và con dân Thiên Thịnh, bình an mạnh khỏe, vạn sự như ý, nào, cạn ly.” Hành Nguyên Đế nói. 

Phong Đế, là xưng hô với Phong Cẩm Dạ.

Lần này Tô Thường Tiếu thua lớn rồi, nàng ta ngồi đó tức đến mất mạng.

Vừa nãy nàng ta và Tấn Vương suýt nữa bị trừng phạt rồi, cũng may có phụ thân nàng ta đỡ lời, Hoàng Đế cũng anh minh, biết bọn họ là bị hãm hại.

Chỉ là, những người khác lại không nghĩ như vậy.

Ở đây có rất nhiều người đang dùng ánh mắt khinh miệt nhìn nàng ta, giống như những lời chửi rủa đó là do nàng ta dạy vậy.

Nàng ta muốn biểu hiện trước mặt mọi người, nhưng suýt nữa thì hại đến tính mạng.

Nàng ta lạnh lùng nhìn về phía Vân Nhược Linh, phát hiện từ đầu đến cuối Vân Nhược Linh đều là dáng vẻ điềm đạm không để tâm, thần thái điềm tĩnh nhã nhặn, sắc mặt nàng ta ngay lập tức méo mó.

Dựa vào cái gì mà nàng ta bị quở trách, hai vợ chồng Ly Vương lại có thể tiêu dao tự tại như thế.

Nàng ta nhìn sáng Thất Công chúa ở bên cạnh, ghé tai Thất Công chúa nói vài câu.

Thất Công chúa vừa nghe liền nhăn mày, vẻ mặt lạnh lùng nhìn về phía Vân Nhược Linh: “Ly Vương phi, tất cả mọi người đều dâng tặng lễ vật cho Phụ Hoàng, không biết ngươi đã chuẩn bị lễ vật gì cho Phụ Hoàng, chúng ta có thể mở mang kiến thức một chút không?”

Đến rồi đến rồi.

Cuối cùng thì khiêu khích cũng đến rồi.

Vân Nhược Linh ngồi thẳng người, có hơi xấu hổ nói: “Ta chỉ có một chút tâm ý cho Hoàng Thúc, không xứng với những nơi nhã nhặn, không xứng với những nơi nhã nhặn.”

Nàng vừa nói còn vừa vẫy tay, dáng vẻ rất khó xử.

Thất Công chúa cười lạnh: “Không đâu, Ly Vương phủ nhà lớn nghiệp lớn, phẩm chất Ly Vương phi cao khiết, tầm mắt nhất định sẽ không kém hơn ai, ngươi lại hiếu thuận như vậy, lễ vật mà ngươi chọn nhất định là được lựa chọn cẩn thận, là thứ tôn quý nhất, ngươi mau lấy nó ra để cho chúng ta cùng mở mang một chút.”

Vân Nhược Linh cười lạnh, đây chính là đang cố tình mà. 

Có lời của Thất Công chúa, mọi người đều đặt tầm mắt lên người Vân Nhược Linh, ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm vào nàng, muốn xem xem nàng có thể lấy ra được trân bảo quý hiếm gì không.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT