Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Thời gian của một nén hương? Quá lâu rồi, trong nháy mắt là đủ rồi!” Vân Nhược Linh nói xong, đột nhiên cầm lấy hộp ngọc, đập mạnh vào bàn đá lạnh!

Nghe một tiếng “Ầm”, hộp ngọc nặng nề đập xuống đất, đáp xuống mà vỡ vụn!

Hộp ngọc giá trị này trong chớp mắt bị đập thành mảnh vụn, nhất thời phát ra ánh huỳnh quang trắng sáng, nó giống như chùm ánh sáng ban ngày chiếu ra.

Ánh sáng chói chang chiếu vào mọi người.

“Ly Vương phi, ngươi, ngươi vậy mà dám đập vỡ báu vật của Thiên Thịnh quốc, ngươi thật to gan!” Phong Vũ thấy vậy, ngay tức khắc giận đến mức mặt mày méo mó, nàng ta tức giận chỉ vào Vân Nhược Linh, hận không thể xé nàng thành hai mảnh!

Phong Lăng Thiên cũng giận đến mức toàn thân run rẩy, mặt mày đen lại, trong mắt hắn ta lập tức bốc lên sát khí nồng đậm, tức giận trừng mắt với Vân Nhược Linh: “Ly Vương phi to gan, ngươi có biết ngươi đã phạm tội chết, ngươi còn dám phá hoại báu vật của nước ta, ngươi đáng chết!

Sở Diệp Hàn thấy vậy, dáng vẻ nhẹ nhàng rời đi, đến trước mặt Vân Nhược Linh, dùng thân hình cao lớn che chắn cho nàng, đôi mắt lạnh lùng, lạnh lẽo nhìn chằm chằm Phong Lăng Thiên.

Nếu như Phong Lăng Thiên dám động thủ với Vân Nhược Linh, hắn nhất định để huynh muội các ngươi đến đứng, bò về!

“Dám đánh cược, thì phải dám nhận thua, Ly Vương phi đã lấy ra viên dạ minh châu này, lẽ nào các ngươi muốn nuốt lời?” Sở Diệp Hàn nhìn chằm chằm Phong Lăng Thiên, nói từng câu từng chữ.

“Nàng ta ở đâu lấy ra, nàng ta không hề mở khóa, như vậy không tính!” Phong Lăng Thiên nhìn những mảnh vụn của hộp ngọc bị đập vỡ dưới đất, trái tim đau đớn tột cùng, tức đến mức suýt ói máu.

Vân Nhược Linh bước tới, từ trong những mảnh vụn ngọc bích, nhặt lên viên dạ minh châu lấp lánh hào quang màu xanh lá cây, lạnh giọng: “Vừa nãy mọi người đều nghe thấy rồi, lúc ta với Ngũ công chúa đánh cược, nói chỉ cần ta có thể mở hộp, lấy viên dạ minh châu bên trong, coi như ta thắng. Ta không hề nói muốn mở khóa, ta chỉ nói mở hộp này, Ngũ công chúa cũng không hề giới hạn ta dùng cách gì, nhưng nàng ta không cho phép ta đập vỡ nó, hộp vỡ này, cũng không phải đã mở sao? Lăng Thiên Thái tử, Ngũ công chúa, sẵn sàng đánh cược, lẽ nào các người không chịu nhận thua?”

Lần này, đến lượt Vân Nhược Linh châm biếm bọn họ.

Hành Nguyên đế nghe xong, cũng vội vàng nói: “Đúng, trẫm và các vị sứ thần đều nghe thấy, Ly Vương phi quả thực nói chỉ mở hộp, lấy viên dạ minh châu ra, coi như nàng thắng, Ngũ công chúa lúc đó cũng đồng ý rồi, chẳng lẽ Lăng Thiên Thái tử không chịu thua?”

Thái Hậu cũng lên tiếng: “Đường đường là Thiên Thịnh quốc, đất rộng của nhiều, tiền bạc châu báu nhiều vô kể, nên biết không thắng nổi rồi chứ?”

Những người khác cũng chỉ trích tới tấp, từng người một đều nói Thiên Thịnh quốc không thắng nổi.

Sự thực cũng đúng thôi, đây là Phong Vũ tự mình đánh cược với Vân Nhược Linh, nàng thắng rồi cũng nên công nhận chứ.

“Hoàng huynh, làm thế nào đây?” Phong Vũ nhất thời hoảng hốt dậm chân tại chỗ, đành phải cầu cứu Phong Lăng Thiên.

Phong Lăng Thiên oán hận trừng mắt nhìn nàng ta một cái, nếu không phải nàng ta lỗ mãng tự đại, làm sao có thể trúng kế Vân Nhược Linh.

Hắn ta giờ mới phát hiện, Vân Nhược Linh vừa rồi khi hỏi vấn đề này, thì đang có âm mưu để cho Phong Vũ trúng kế rồi.

Phong Vũ vừa non dạ vừa cương ngạnh, lại không chú ý, vì thế mới trúng kế của Vân Nhược Linh.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT