Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Thành thật xin lỗi, hoàng thượng.” Lúc này, ở trong cung điện có rất nhiều người, tình huống đầy vẻ trang nghiêm, không thể xưng hô phụ hoàng.

Tô Thường Tiếu bị Hành Nguyên đế lạnh lùng trách mắng, chỉ cảm thấy sắc mặt vô cùng đờ đẫn, nàng ta nhanh chóng lùi về chỗ ngồi, cảm giác mọi người đều đang cười nhạo nàng ta, oán giận nàng ta.

Triệu Vương phi lạnh lùng khẽ than lên một câu: “Tự thân ta cứ luôn nghĩ rằng, muốn học hỏi Tấn Vương phi, kết quả lại mất mặt biết bao.”

“Ngươi, ngươi có bản lĩnh thì còn ngồi sau lưng nói những lời nhẹ nhàng thì là ý gì đây? Ngươi có thể đưa ra một câu hỏi mà Phong Lăng Thiên không trả lời được không?” Tô Thường Tiếu ngồi khá gần với Triệu Vương phi, nên nhỏ tiếng tức bực trách lại.

“Ta...” Triệu Vương phi ngay lập tức bị lời nói của Tô Thường Tiếu chặn họng.

Sắc mặt nàng ta trắng bệch, nàng ta thực sự không có tài năng này.

“Hừm, không có khả năng này, thì đừng cười nhạo người khác, ta tốt xấu gì cũng chỉ vì Sở quốc, không giống ngươi, giống như một con heo ngu xuẩn, mỗi ngày chỉ có biết ăn.” Tô Thường Tiếu tức đến nỗi không còn nói được lời nào, đả kích lại Triệu Vương phi.

Triệu Vương phi nghe thấy câu nói đó, lập tức tức giận đến nỗi tim đập loạn nhịp, suýt nữa đã động thủ.

Cũng may, nàng ta không bị bệnh tim.

Triệu Vương ngồi bên cạnh, với vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm Tô Thường Tiếu, nhưng không thể phản bác được lời nào.

Vân Nhược Linh thấy vậy, cầm lên trước mặt một cái đĩa nho pha lê, đi đến trước mặt Triệu Vương phi: “Triệu Vương phi, muội chẳng phải rất thích ăn loại nho pha lê này lắm sao? Ta mang đến cho muội.”

“Đa tạ Ly Vương phi tỷ tỷ.” Sắc mặt của Triệu Vương phi trầm xuống, nhìn thấy mấy quả nho thì mất hết hứng thú, thoạt nhìn chắc là do Tô Thường Tiếu trách mắng nên mới như vậy.

Vân Nhược Linh đột nhiên tiến lại gần nàng ta, ghé tai nói với nàng ta mấy câu.

Triệu Vương phi nghe xong, cảm thấy có chút nửa tin nửa ngờ rồi nhìn nàng, Vân Nhược Linh gật đầu với nàng ta, rồi lui về chỗ ngồi.

Đợi sau khi Vân Nhược Linh đã ngồi xuống, Triệu Vương phi ngó nhìn xung quanh, đột nhiên lấy hết can đảm, đứng thẳng người dậy, nói: “Lăng Thiên thái tử, ngươi thông minh như vậy, ta có thể đặt ra một câu hỏi để hỏi ngươi không?”

Phong Lăng Thiên nhướng mày một lúc.

“Ngươi yên tâm, ta là người thiếu văn hóa nhất trong số chúng ta ở đây, ta kiến thức nông cạn, chỉ là một tiểu nha đầu, nếu như ta có nói sai, cũng không hại gì đến cái chính, cứ cho như hai chúng ta chỉ đang đùa giỡn, nhằm thay đổi một chút không khí.” Khuôn mặt tròn trĩnh của Triều Vương phi lộ rõ vẻ mềm mại, dịu dàng, đôi mắt to sáng nhấp nháy nhấp nháy, đa phần đều rất tinh quái.

“Được, ngươi cứ nói.” Phong Lăng Thiên vừa nghe thấy chỉ là một trò đùa, lập tức thả lỏng người.

Sợi dây cung vừa rồi quá căng, não của hắn ta như sắp muốn nổ tung, chỉ sợ tiểu nha đầu này lại đưa ra một câu hỏi khó dành cho hắn.

Phương pháp bóp lê ấy, cũng không dễ dàng gì để hắn có thể nghĩ ra.

Hắn chỉ biểu hiện vẻ mặt bình tĩnh ấy thôi, ai ai cũng đều không biết, đối diện với những vấn đề này, nội tâm của hắn có chút hoang mang.

“Được, ta cho người thời gian suy nghĩ trong vòng một nén hương. Mục đề là: Có cách nào có thể làm cho lông mày mọc ở phía dưới mắt?” Triệu Vương phi cười thủ thỉ nói.

Nói xong, nàng ta nhìn Vân Nhược Linh, đây vốn là nhờ Ly Vương phi chỉ giáo nàng ta.

Phong Lăng Thiên sửng sốt, lập tức trầm ngâm do dự, rồi nhíu mày, bắt đầu suy nghĩ.

Những người khác ở trong cung cũng đều hoài nghi, đoán già đoán non.

“Câu hỏi này đúng thật là kì lạ, chưa từng nghe qua, cũng chưa từng thấy qua, lông mày của người này đều mọc ở phía trên mắt, làm cách nào mới có thể mọc ở phía dưới mắt? Đây có đúng là một câu hỏi không?” Có người hỏi vậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT