Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Đám thích khách nhìn thấy Mạch Liên, Mạch Trúc xuất hiện từ bóng tối, bọn hắn sững người một lúc.

Lúc đó, một trong những tên thích khách đầu đàn đã nâng thanh kiếm trong tay lên, chằm chằm nhìn Sở Diệp Hàn và Vân Nhược Linh với vẻ dữ tợn, lạnh giọng nói: "Ly Vương, người quen, đem Dạ Minh Châu giao ra đây, ta tha mạng cho các ngươi, nếu không giao ra, vậy đừng trách ta không khách khí"

Thì ra là vì Dạ Minh Châu.

Sở Diệp Hàn cười lạnh: "Lẽ nào các ngươi là người của Phong Lăng Thiên? Hắn thật không biết điều, mất rồi lại muốn lấy lại? Chỉ tiếc là, đồ trong tay bổn vương ta, ai cũng muốn giành đi, muốn Dạ Minh Châu, đem mạng các ngươi ra đây đổi!"

Hắn lạnh lùng rút lòng bàn tay ra, gió bão như sấm sét cuồng nộ đập thẳng vào đám thích khách, đập nát vài tên, tạo ra vài cái lỗ lớn trên mặt đất. Cảnh tượng bị tàn phá, cát đá bụi bay mù mịt.

"Bảo vệ Vương Gia Vương Phi!" Mạch Liên, Mạch Trúc cũng ra tay đánh nhau với đám người đồ đen.

Đột nhiên, phía dưới một màn mưa máu, đao kiếm bóng loáng.

Bởi vì đám sát thủ không ngờ rằng Mạch Liên và Mạch Trúc sẽ trốn trong bóng tối xông ra ngoài, nên lúc đầu chúng đã đánh giá thấp đối phương và ít phòng thủ.

Thấy Mạch Liên và hơn chục cao thủ bọn họ lao ra, bọn chúng có chút sợ hãi nhưng vẫn cứng đầu đánh nhau.

Nhưng những tên thích khách này sao có thể là đối thủ của Mạch Liên.

Mạch Liên bọn họ tập luyện và chiến đấu quanh năm, mỗi người đều võ công cao cường, trong tay đầy sát khí, căn bản không để ý đến những sát thủ này.

Cho nên trong chốc lát, đám thích khách này lâm vào thế bất lợi, bị Mạch Liên dạy dỗ xong toàn thân đều rã rời.

Người đeo mặt nạ đen thấy cảnh này, bất giác sững sờ.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Sở Diệp Hàn, gay gắt tiếp tục nói: "Ly Vương, hôm nay không đem được Dạ Minh Châu về, bọn ta sẽ không rời đi".

"Người của Thiên Thịnh Quốc không đáng tin vậy sao? Sẵn sàng đánh cược, nhưng các ngươi lại lật lọng, điều này không giống với tác phong của Lăng Thiên thái tử, các ngươi không phải người của Lăng Thiên, nói, các ngươi là ai!" Sở Diệp Hàn lạnh giọng hét, tay đã lấy thanh kiếm dài do Mạch Liên đưa cho.

Ngay khi chạm tới thanh trường kiếm, hắn ôm lấy Vân Nhược Linh, tay phải cầm thanh kiếm, đâm tên dẫn đầu áo đen.

Kiếm pháp của hắn nhanh, chính xác và tàn nhẫn, lập tức xuyên qua vai của tên áo đen, tên áo đen gầm lên một tiếng, lùi thẳng về sau: "Không hổ là Ly Vương, kiếm pháp rất nhanh, các ngươi rút lui trước!"

Tên đó hét lên một tiếng, đột nhiên ném bom khói về phía Sở Diệp Hàn, chỉ nghe thấy tiếng "rầm", một làn khói dày đặc trước mặt Sở Diệp Hàn.

Hắn vội vàng ôm Vân Nhược Linh vào trong tay, đồng thời dùng tay áo che mắt lại, sau khi một làn khói tan biến, hắn lại nhìn, tên mặc đồ đen cầm đầu cùng mấy tên thích khách đã biến mất từ ​​lâu.

"Vương gia, ở đây có vài cái xác, ta xem thử bọn chúng là người của ai.” Mạch Liên nói xong đã cúi xuống, nhặt quần áo từ mấy cái xác với một thanh kiếm, và kiểm tra cơ thể của họ xem có dấu vết nào trên người không.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT