Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Liễu Thị vừa nghe vậy thì mặt mũi liền tối sầm lại, tức giận vô cùng: "Được lắm tên Ly Vương này, hắn vậy mà dám đối xử với con như vậy, không phải lúc đầu hắn ta rất yêu con sao? Hắn thậm chí còn dùng lễ chế của Vương phi cưới con vào phủ, Vương phi cũng là ngồi kiệu nhỏ, từ cửa bên đi vào, làm sao có thể không chạm vào con được chứ.”

"Con không biết. Ngài ấy có thể đã nhìn thấy Vân Nhược Linh đã trở nên xinh đẹp, cho nên đã bị nàng ta mê hoặc rồi, vì vậy ngài ấy mới không chạm vào con." Nam Cung Nguyệt vành mắt đỏ hoe nói.

"Điều này là không thể nào. Cho dù nàng ta có trở nên xinh đẹp đến đâu, thì tình yêu của vương gia dành cho con không thể nói mất là mất được. Tất cả những điều này đều có quá trình. Liệu có phải giữa con và Vương gia đã xảy ra mâu thuẫn gì không?" Liễu Thị nghi hoặc hỏi.

Nam Cung Nguyệt chột dạ cúp mí mắt xuống: "Lúc trước nữ nhi đã làm một vài chuyện với Vương phi, bị Vương gia phát hiện, rồi còn chuyện tham ô của biểu ca bị Vương phi bắt được. Vương gia đánh biểu ca ngay tại chỗ và trục xuất ra khỏi Vương phủ, làm liên lụy đến con. Sự việc này mẫu thân người cũng biết, còn có chuyện lần trước mời đạo sỹ về thiêu Vương phi cũng là chủ ý mà mẫu thân đưa ra. Tên kia cũng là do mẫu thân người giới thiệu cho con, ngoại trừ những việc này ra thì không còn chuyện nào khác nữa.”

Thực ra còn có lúc đầu làm chết hoa mà Lục Nhi trồng cũng là do nàng ta làm.

Lúc đó, nàng ta không muốn Vân Nhược Linh cứu Mạch Lan, sợ vương gia cảm kích nàng ta, nên đã mua chuộc Lục Nhi, bảo Lục Nhi đặt chậu cây hoa trúc đào tẩm độc vào phòng của Mạch Lan, và bảo Lục Nhi đóng của sổ lại, nhằm mưu tính hạ độc giết chết Mạch Lan.

Kết quả là Vân Nhược Linh đã đến kiểm tra một phen và sự việc bị bại lộ.

Nàng ta sợ Lục Nhi sẽ khai ra mình nên đã trốn trong góc tối rồi dùng ngân châm có bôi kịch độc ám sát Lục Nhi.

Chất kịch độc kia gặp máu thì đóng chặt cổ họng, nó cũng là mẫu thân đưa cho nàng ta.

Sở dĩ mẫu thân nàng ta có nhiều chất kịch độc như vậy là vì bà ta biết nghiên cứu chế tạo thuốc độc.

Năm đó khi Vân Nhược Linh tranh giành vị trí đệ nhất mỹ nhân với nàng ta ta, nàng ta đã hỏi mẫu thân muốn xin một bình thuốc độc hủy dung, rồi trộn vào cơm của Vân Nhược Linh, khiến nàng ta trở thành nữ nhân xấu xí.

Vốn dĩ cứ tưởng rằng Vân Nhược Linh sẽ xong đời rồi, nhưng không ngờ nàng ta không chỉ trở nên xinh đẹp mà còn cướp đi nam nhân của nàng ta, điều này khiến nàng ta làm sao có thể chịu được.

Liễu Thị nghe vậy, chỉ hận rèn sắt không thành thép, dí dí đầu Nam Cung Nguyệt nói: "Sao con có thể ngốc như vậy? Làm việc gì cũng phải cẩn thận, thì mới không bị người ta phát hiện. Con làm tất cả những điều này đều bị Vân Nhược Linh phát hiện ra, điều đó có nghĩa là con vẫn còn quá non tay và cần phải rèn luyện nhiều. Hèn gì Vương gia không chịu đến phòng của con. Một khi nam nhân biết rằng nữ nhân của hắn tâm kế rất sâu, luôn ra tay đối phó với người khác, hắn sẽ mất hứng thú với người nữ nhân này. Thậm chí hắn còn chán ghét và sợ hãi người nữ nhân này."

“Nhưng mà mẫu thân, người cũng làm rất nhiều chuyện, vậy tại sao phụ thân lại không ghét bỏ người mà còn rất sủng ái người?” Nam Cung Nguyệt khó hiểu hỏi.

Liễu Thị cười lạnh một tiếng nói: "Đó là bởi vì những việc ta làm đều không bị ông ấy phát hiện. Nếu bị ông ấy phát hiện ra, ta cũng sẽ có kết cục giống như con. Nhưng thật sự rất kỳ lạ, năm đó ta đưa cho con bình thuốc độc hủy dung, chất độc này không hề có thuốc giải, Vân Nhược Linh là sao giải được nó.”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT