Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Thế nhưng nàng ta lại có ơn cứu mạng ta, ta đã cưới nàng ta về thì không thể để nàng ta phòng không gối chiếc, đây cũng không phải là việc mà đại trượng phu nên làm.” Sở Diệp Hàn thấp giọng nói.

“Vương Gia, ngài căn bản không yêu nàng ra, ngài không yêu nàng ta mà lại muốn đụng vào nàng ta thì mới là bất công đấy. Nếu không, ngài viết một tờ giấy bỏ vợ đi, trả tự do cho nàng ta cho rồi, tránh việc nàng ta và Vương Phi ngày ngày tranh giành tình cảm.” Mạch Liên nói.

“Không được, giấy bỏ vợ này có một chữ vợ trong đó, Nguyệt Trắc Phi cũng không phải vợ của Vương Gia. Ta thấy, Vương Gia cứ trực tiếp viết một lá hưu thư, thôi nàng ta là được rồi.” Mạch Lan nói.

Phong Khánh Dương ngồi bên cạnh nghe, hắn ta phe phẩy cái quạt xếp lớn chừng bàn tay, ra vẻ mưu trí cao thâm, nói: “Vương Gia, bây giờ còn chưa làm rõ được suy nghĩ của mình, không thể ra quyết định trong lúc đang say được, nếu không sợ rằng ngài ấy sẽ hối hận. Mà quan trọng là, Nguyệt Trắc Phi ngưỡng mộ Vương Gia như thế, lại có ơn cứu mạng với Vương Gia, nếu như nàng ta không đồng ý rời đi, Vương Gia cũng không làm gì được nàng ta. Nếu như Vương Gia muốn thôi nàng ta, người trong thiên hạ này sẽ bàn tán Vương Gia đến thế nào? Đến lúc đó, sẽ có người nói Vương Gia vong ân phụ nghĩa, thóa mạ ngài ấy.”

“Thế nhưng Vương Gia cũng không yêu Nam Cung Nguyệt, lúc trước ngài ấy cưới Nam Cung Nguyệt cũng là vì nàng ta có ơn cứu mạng. Tối hôm nay, Vương Gia rõ ràng không muốn viên phòng với nàng ta, Vương Gia thật đáng thương, ngài ấy cũng không thể từ chối chuyện mà mình không muốn làm.” Mạch Lan đồng tình lắc lắc đầu.

“Được rồi, bổn vương đã nói rồi, nhất ngôn cửu đỉnh tứ mã nan truy, bổn vương đã đồng ý cho nàng ta một đứa con, cho xong rồi, bổn vương sẽ không bao giờ động vào nàng ta nữa! Đến, cạn ly! Không say không về!” Sở Diệp Hàn ngà ngà say nói.

Hắn uống chừng mười chung rượu trắng, đã có hơi say, nhưng hắn muốn phải càng say hơn nữa, tốt nhất say đến bất tỉnh nhân sự luôn cho rồi.

Mạch Liên, Mạch Lan và Phong Khánh Dương nhẹ nhàng nhìn nhau, ba người đư mắt ra hiệu cho nhau, sau đó, tất cả đều nâng rượu lên, kính Sở Diệp Hàn.

“Vương Gia, nếu ý ngài đã quyết, vậy Mạch Liên kính ngài ba chung, chúc ngài đêm nay phất cờ mạnh mẽ, tâm tưởng sự thành.” Mạch Liên giơ chung rượu lên, nói.

“Thôi đi, cái gì mà phất cờ mạnh mẽ, tâm tưởng sự thành? Bổn vương căn bản không muốn chuyện đó, bổn vương không muốn.” Sở Diệp Hàn say khướt nói, xong lại cạn chung rượu trong tay.

Mạch Ly thấy thế, nhanh chóng rót đầy lại cho hắn, tiếp tục kính chén thứ hai và thứ ba.

Tâm trạng Sở Diệp Hàn không tốt, uống hết tất cả.

Sau đó, ba người thay phiên nhau mời rượu hắn, mỗi người một lần kính ba chung, chính là đang thực hành luân xa chiến.

Không bao lâu sau, Sở Diệp Hàn đã say đến đầu váng mắt mờ, hai mắt sắp không mở ra nổi. Trong tay hắn cầm vò rượu, gục xuống trên mặt bàn, hai mắt đỏ ngầu, say khướt mà lầm bầm: “Bổn vương không muốn viên phòng, không muốn viên phòng… Bổn vương muốn viên phòng, cũng phải tìm Vân Nhược Linh…”

Mạch Liên nghe xong, lập tức nói: “Vương Gia, ngài muốn tìm Vương Phi viên phòng? Hai người không phải đã viên qua rồi sao? Người phải viên phòng đêm nay là Nguyệt Trắc Phi.”

“Cái gì Nguyệt Trắc Phi? Cút sang một bên, bổn vương không muốn!” Sở Diệp Hàn rống to một tiếng, đột nhiên tức giận ném ly rượu trước mặt xuống đất.

“Vương Gia, ngài thật không muốn viên phòng với Nguyệt Trắc Phi?” Mạch Lan đứng dậy, cẩn thận thăm dò Sở Diệp Hàn.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT