Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Mạch Lan nghe xong, lập tức kích động đến vỗ tay, hắn giơ ngón cái về phía Mạch Liên.

“Đại ca, huynh thật lợi hại, không hổ là đại ca của ta, huynh nghĩ ra được kế sách này quả là không chút kẽ hở, vô cùng chu toàn. Để Vương Phi thay đế Nam Cung Nguyệt, viên phòng với Vương Gia, sao ta lại không nghĩ đến nhỉ? Chiêu này quá tuyệt vời, nữ nhân tâm cơ âm trầm Nam Cung Nguyệt kia, nàng ta không xứng đáng với Vương Gia, ta cũng không muốn để nàng ta vấy bẩn Vương Gia, vậy chúng ta làm theo ý huynh đi.” Mạch Lan kích động nói.

“Được, Vương Gia đã say, vậy chúng ta dìu ngài ấy về tẩm điện đi, tránh cho ngài ấy tỉnh lại.” Mạch Liên nói.

“Được, ta tán thành, Mạch Liên, huynh thật sự là quá thông minh, cái đầu nhỏ này suy tính thật chu toàn. Hai người nhanh lên đi, ta ở đây canh chừng cho.” Phong Khánh Dương nhẹ nhàng đung đưa quạt xếp, đưa tay gõ lên cái đầu nhỏ của Mạch Liên để khích lệ, híp mắt cười nói với hai người.

“Cần gì mà phải canh chừng? Chúng ta cần canh chừng à? Chúng ta đây là quang minh chính đại dìu Vương Gia đi, đến đây Mạch Lan, chúng ta mỗi người đỡ một bên, Lão Phong, huynh nhấc chân Vương Gia.” Mạch Liên nói.

Mạch Lan thấy thế, nhanh chóng đến dìu Sở Diệp Hàn.

Hai người dìu Sở Diệp Hàn đi về phía trước, nhưng vóc dáng Sở Diệp Hàn quá cao, hai người bọn họ dìu hắn, hai đùi của hắn cũng đang lết đất rồi, Phong Khánh Dương thấy thế, sợ hai chân Vương Gia va vào đá làm bị thương, đành phải chạy đến nhấc chân hắn lên.

“Trời ạ, ta dám thề, đây là lần đầu tiên ta làm loại chuyện này, càng là lần đầu tiên nhấc chân người khác. Chân này mặc dù là chân của Vương Gia tôn quý, nhưng sau lại có mùi giống như chân Mạch Lan vậy nhỉ?” Phong Khánh Dương cau mày nói khẽ.

Mạch Lan lập tức nổi giận, liếc hắn ta một cái: “Lão Phong, ai nói chân ta có mùi? Huynh ngửi qua à? Còn nữa, sao huynh có thể nói Vương Gia anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng của chúng ta như thế? Độc giả đọc được thì làm sao đây?”

“Đúng thế, chân ai không có mùi cơ? Cho dù là chân thần tiên, một ngày không rửa cũng có mùi nữa đấy? Hơn nữa, sao ta lại không ngửi thấy gì cả?” Mạch Liên cũng sốt ruột bảo vệ chủ mình.

Phong Khánh Dương nhanh chóng gật đầu: “Rồi rồi, là lỗi của ra, chân Vương Gia thơm, toàn thân ngài ấy đều thơm, ngài ấy là trích tiên hạ phàm, Hương Phi chuyển thế, ngài ấy thơm nhất.”

“Thế thì còn tạm được.” Hai người kia lúc này mới hài lòng gật nhẹ đầu.

“Các ngươi muốn đưa bổn vương đi đâu… Bổn vương muốn Vương Phi, muốn Vương Phi…” Lúc này, Sở Diệp Hàn đột nhiên la hét vẫy vùng, dọa ba người nhảy dựng lên.

Thế nhưng hắn nói xong, đầu lại gục xuống trở lại.

“Vương Gia, ngài uống say rồi, chúng ta đưa ngài về tẩm điện nghỉ ngơi.” Mạch Liên nói.

Sở Diệp Hàn nhắm mắt lại, khó chịu lên tiếng: “Bổn vương không muốn Nguyệt Trắc Phi, bổn vương chỉ cần Vương Phi thôi… Đừng ép ta, ai ép ta, ta chém người đó.”

“Các huynh nhìn ngài ấy xem, trạng thái như thế này, các huynh dám gọi Nam Cung Nguyệt đến?” Mạch Liên nói.

Thật vất vả, ba người mới dìu được Sở Diệp Hàn về trong tẩm điện, hắn vừa đặt lưng lên giường đã ngủ thẳng.

Mạch Liên nói với Mạch Lan: “Mạch Lan, mau đi gọi Nguyệt Trắc Phi đến, đoán chừng nàng ta sớm đã không chờ nổi rồi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT