Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Vương Gia không biết người mình đụng là Vương Phi, còn tưởng rằng đã thực hiện lời hứa với Nam Cung Nguyệt.

Vương Phi không biết mình thành thế thân của người ta, thành toàn nhớ mong của Vương Gia, giúp Vương Gia có được người mình mong muốn, không cần mâu thuẫn đụng vào Nam Cung Nguyệt.

Nam Cung Nguyệt không biết nàng ta không hề viên phòng với Vương Gia, còn tưởng là đã viên phòng rồi, từ đây sẽ không bức ép Vương Gia nữa.

Thật là một kế sách hay, một cục đá trúng ba con chim.

Phong Khánh Dương nhìn Mạch Liên một chút: “Ta phát hiện, huynh đối với Vương Gia mới là chân ái, huynh thay ngài ấy tính toán thật chu đáo.”

“Cũng hết cách, ai bảo Vương Gia trả tiền công cho ta, chúng ta mau đi đến Phi Nguyệt Các đi”. Mạch Liên nói xong, kéo nhẹ tay của Phong Khánh Dương chạy ra ngoài.

“Biến thái, đừng có sờ ta.” Phong Khánh Dương đập Mạch Liên một chút, tránh khỏi tay của hắn ta.

Mạch Liên ghét bỏ nhìn hắn ta một chút: “Ai muốn sờ huynh? Huynh đừng nghĩ nhiều, thời gian cấp bách, ta chỉ là bất đắc dĩ thôi, ta chẳng có chút hứng thú nào với huynh cả, đi nhanh đi.”

Chờ đến lúc hai người họ đi ra ngoài, Mạch Lan cũng xông đến: “Ta nhìn lén… à không, ta quan sát được, nhóm Thu Nhi đều ngủ cả rồi, chỉ có Vương Phi còn chưa ngủ, đèn trong phòng Vương Phi vẫn còn sáng, nàng đang đọc sách. Có điều, ta đoán nàng ngoài mặt là đang đọc sách, nhưng thật ra trong lòng là đang đau lòng, đau lòng vì Vương Gia của chúng ta phải động phòng với Nguyệt Trắc Phi.”

“Nhóm Thu Nhi đều ngủ cả rồi? Vậy thì tốt quá, mau đi thôi” Mạch Liên như ăn trộm, dẫn đầu xông vào Phi Nguyệt Các.

Bọn họ đều là cao thủ, cho nên đi đường nhẹ nhàng, có thể không phát ra tiếng động, sẽ không kinh động đến nhóm Thu Nhi.

Vừa đi đến cửa phòng Vân Nhược Linh, Mạch Liên đã nhìn thấy Tửu Nhi đang đứng trực đêm ở đó, đầu nàng ta cứ như đà điểu, gật gà gật gù, dường như đang đứng ngủ.

“Đại ca, Tửu Nhi buồn ngủ rồi, hay là chúng ta giúp nàng ta một tay đi?” Mạch Lan nói xong, bước một bước dài đi lên, nhẹ nhàng đánh vào gáy Tửu Nhi, nàng ta lập tức ngất đi.

Sau đó, hắn ta cẩn thận đưa Tửu Nhi vào nằm ở căn phòng sát bên.

Đồng thời, Phong Khánh Dương lấy ra ống tiêu, nhét một cuộn mông hãn dược vào, chọt một lỗ trên cửa sổ giấy, thổi thuốc vào bên trong.

Thuốc này đúng là rất mạnh, là loại thuốc hay khi hành tẩu giang hồ hoặc đi cướp bóc.

Vân Nhược Linh đang ngồi đọc một cuốn sách thuốc cổ trong phòng, những thứ nàng biết đều là Tây Y, nhưng sau khi đến nơi này, nàng cũng muốn học tập Trung Y, nơi này thuốc Trung Y nhiều, rất nhiều thứ thuốc Tây không có, thì chỉ có thể nhờ vào thuốc Trung Y chữa bệnh.

Thân là bác sĩ, nàng muốn kết hợp Trung Tây, giúp y học phát dương quang đại, cứu được càng nhiều người hơn.

Thế nhưng nàng xem không vào, trong đầu cứ nhớ đến việc Sở Diệp Hàn và Nam Cung Nguyệt viên phòng ở bên cạnh.

Cũng không biết lúc này bọn họ đã viên phòng chưa.

Tuy ngoài mặt nàng biểu hiện không quan tâm, nhưng trong lòng nàng, không biết tại sao lại chua xót?

Đột nhiên, nàng nghe được một mùi thơm kì lạ, nàng nhanh chóng ngẩng đầu lên, hít hít mũi, lại còn nhìn xung quanh một vòng.

Nhưng nàng không thấy gì cả.

Chỉ chốc lát sau, mùi thơm này đã dần dần biến mất, nàng đột nhiên phát hiện mình rất buồn ngủ, mắt cũng mở không lên nổi nữa, rất muốn đi ngủ.

Hẳn là nàng đã quá buồn ngủ, bị ảo giác, cho nên mới ngửi được mùi thơm kì lạ kia.

Lúc này, nàng càng lúc càng cảm thấy cả người không còn chút sức lực này, toàn thân yếu ớt, mắt cũng buồn ngủ đến không mở lên được.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT