Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trên bản đồ này, thể hiện chính là chỗ Sở Diệp Hàn ở, xem ra hắn ta đã đi nhầm thật.

Tim hắn bị dọa có hơi run lên một chút, Sở Diệp Hàn lợi hại như thế, nếu như bị hắn phát hiện, khẳng định sẽ bị đánh chết.

Thế nhưng nghe Đàm Nhi nói, Sở Diệp Hàn đêm nay muốn viên phòng với Nam Cung Nguyệt, vậy hắn chắc chắn không ở đây mà là ở chỗ của Nam Cung Nguyệt, cho nên mấy tên thị vệ này mới đám ngang nhiên ở đây uống rượu oẳn tù tì.

Sở Diệp Hàn không ở đây thì hắn ta an tâm, hắn phải tranh thủ tìm được Vân Nhược Linh, chiếm lấy nàng, báo thù cho chính mình.

Đột nhiên, hắn ta nghe được một tiếng nữ nhân: “Ưm, khát, ta muốn uống nước, người đâu, ta khát quá…”

Giọng của nữ nhân kiều mị mềm mại, từ sát vách Thiểm Điện truyền đến, giọng nói này xốp mềm đến tận xương tủy, câu lòng hắn ta ngứa, hắn ta hiếu kì đi đến, dùng tay chọt một lỗ trên cửa sổ, lặng lẽ nhìn vào trong.

Trong Thiểm Điện tối tăm, không một tia sáng, hắn ta đành phải mượn nhờ ánh trăng nhìn vào bên trong, nhìn thấy trên giường dường như có một nữ nhân.

Sao trong phòng này lại có một nữ nhân?

Vừa nghe đến giọng nói mềm mại đáng yêu câu người của nữ nhân này, hắn ta đã quên hết chuyện phải đối phó với Vân Nhược Linh đi, hắn ta thử đẩy cửa, phát hiện cửa này rất dễ đẩy ra.

Hắn ta nhanh chóng đẩy cửa vào, còn cấp tốc khóa cửa lại.

Sau đó, hắn ta mở ra một ô cửa sổ, nhờ vào ánh trăng để đi đến trước giường, nhìn thấy nữ nhân trên giường đã ngồi dậy, đang tìm nước uống khắp nơi.

“Nước, ta nóng quá, ta muốn uống nước.”

Nhìn thấy mỹ nhân muốn uống nước, Giang Hằng nhanh chóng cầm lấy ấm trà trên bàn, nhờ vào ánh trắng, rót ra một chén trà, đưa cho nữ nhân: “Mỹ nhân, nước đây, nàng uống đi.”

“A! Ngươi là ai? Sao ngươi lại ở đây? Vương Gia đâu?” Nam Cung Nguyệt vừa nhìn thấy Giang Hằng tiến đến, lập tức dọa đến run rẩy, sắc mặt trắng bệch.

Nàng ta nhìn xung quanh một chút, phát hiện trong phòng tối đen, nàng ta chỉ có thể nhờ vào ánh trăng để có thể nhìn thấy trước mặt mình là một nam nhân, Vương Gia đâu, sao ngài ấy lại không ở đây?

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Giang Hằng vừa nghe đến giọng Nam Cung Nguyệt đã tranh thủ đốt một mồi lửa lên, hắn ta nhanh chóng đưa mồi lửa về phía Nam Cung Nguyệt, chỉ thấy nàng ta mặc một chiếc áo sao mỏng, sắc mặt đỏ hồng, sợ hãi ngồi trên giường.

“Là ngươi? Sao lại là ngươi?” Giang Hằng không dám nhìn mà nhìn Nam Cung Nguyệt, lúc này Nam Cung Nguyệt cũng tức giận đến thở gấp, mặt mũi ửng hồng, dáng vẻ vô cùng mê ngươi.

Nam Cung Nguyệt nhìn thấy mặt của Giang Hằng, cũng là vô cùng khó tin: “Sao ngươi lại ở đây? Không phải ta bảo ngươi đi tìm Vân Nhược Linh hay sao?”

Nói xong nàng ta đưa mắt nhìn căn phòng này, phát hiện đây không phải là chủ điện nơi Vương Gia nghỉ ngơi, nàng ta lập tức kinh ngạc há to miệng: “Được lắm Giang Hằng, là ngươi bắt ta đi đúng không? Vừa rồi ta còn ở cùng với Vương Gia, có phải ngươi thừa dịp Vương Gia uống say, sau đó đánh ngất ta rồi mang đến đây?”

“Ngươi nói bậy cái gì? Ta đánh ngất ngươi lúc nào? Nói thật cho người biết, ta không tìm được Vân Nhược Linh, ta ở bên ngoài vừa đúng lúc nghe được tiếng của ngươi nên mới đi vào nhìn xem, không phải ngươi muốn uống nước sao, nào, uống đi!” Giang Hằng nói xong, nhanh chóng thổi tắt mồi lửa. 

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT