Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Thu Nhi đi ra ngoài, giọng nói lạnh lùng: “Vương Phi vừa mới rời giường, người còn phải tắm rửa, dùng bữa sáng xong mới có thể gặp Trắc Phi, nếu như Trắc Phi có thể đợi, vậy thì cứ đợi, nếu không đợi được, mời về cho.”

Thấy thái độ của Thu Nhi với mình lạnh lùng như thế, Nam Cung Nguyệt hận không thể đánh nàng một trận.

Nhưng nàng ta nghĩ đến mục đích mà mình đến đây, tạm thời nhịn xuống.

Nàng ta cười nhạt, nói: “Vương Phi đêm qua không làm gì cả, tại sao lại dậy muộn đến như thế? Lúc này đã sắp trưa, Vương Phi thật đúng là có phúc.”

Tiểu Lam đứng bên cạnh cũng nói: “Nguyệt Trắc Phi tận trưa mới đến thỉnh an, có vẻ như cũng không xem Vương Phi của chúng ta ra gì.”

Nam Cung Nguyệt cười lạnh, nàng ta cho rằng những kẻ này là đang ước ao ghen tị.

“Bổn phu nhân cũng không biết làm sao được, bổn phu nhân đêm qua phải hầu hạ Vương Gia, Vương Gia lớn nhất, chàng muốn dậy muộn, bổn phu nhân cũng chỉ có thể cùng chàng dậy muộn, cho nên mới đến trễ.” Nam Cung Nguyệt nói xong, cố ý ngửa cổ lên, lộ ra vết đỏ trên cổ.

Thu Nhi và Tiểu Lam nhìn xem, lập tức giật mình.

Xem ra tối qua Vương Gia và Nguyệt Trắc Phi đã thật sự viên phòng.

Trên cổ Nguyệt Trắc Phi có dấu hôn, nàng ta đến đây là để thị uy và khoe khoang.

“Nếu đã như thế, người không sợ lạnh thì cứ đứng ở đây đi, khi nào Vương Phi tẩy rửa xong thì sẽ ra gặp người.” Thu Nhi nói xong, dẫn Tiểu Lam quay người vào trong.

Hiện tại cũng không thể so với trước kia.

Trước kia, nếu Vương Phi dám lạnh lùng với Nguyệt Trắc Phi, Vương Gia sẽ trừng phạt Vương Phi.

Hiện tại, Vương Gia bắt đầu tôn trọng Vương Phi, các nàng cũng sẽ không sợ Nam Cung Nguyệt nữa.

-

Qua một canh giờ, Vân Nhược Linh mới sửa soạn xong, ra khỏi xong.

Nàng sợ người khác thấy được vết đỏ trên cổ, nên tự mình bôi chút thuốc, sau đó mặc vào một món áo choàng cao cổ, che đi vết tích kia.

Nàng vừa đi ra khỏi phòng, đã nhìn thấy Nam Cung Nguyệt đang đứng run rẩy trong sân, dường như là lạnh đến phát run.

“Tỷ tỷ, tỷ rốt cuộc đã ra rồi.” Nam Cung Nguyệt nhìn thấy Vân Nhược Linh, cắn răng nói.

Nàng ta mang một đôi hài thêu hoa đứng trong sân, bị đông lạnh một giờ, quả thật là lạnh quá.

Trên người nàng ta lạnh run lên, chân đều tê cứng, cả cơ thể dường như không còn là của mình.

Nếu không phải vì đến kích thích Vân Nhược Linh, nàng ta mới sẽ không chịu phần tội này.

Vân Nhược Linh nhàn nhạt nhìn Nam Cung Nguyệt một chút, phát hiện vạt áo nàng ta mở rộng, cố ý lộ ra dấu hôn trên cổ, diện tích dấu hôn này cũng rất lớn.

Nhưng không lớn bằng trên cổ nàng.

Đương nhiên, người ta kia là do hôn mút ra, nàng đây là dị ứng, chắc chắn phải khác nhau.

“Tỷ tỷ, thật xin lỗi, ban đầu ta muốn đến thỉnh an tỷ sớm hơn, thế nhưng Vương Gia cứ ôm ta không thả, nhất định phải ngủ cùng ngài ấy thêm một lát, cho nên ta mới đến muộn, thật xin lỗi.” Nam Cung Nguyệt đỏ mặt, cúi đầu thẹn thùng nói.

Vân Nhược Linh sửng sốt một chút, xem ra Sở Diệp Hàn đã viên phòng với Nam Cung Nguyệt.

Nàng ngượng ngùng cười một chút: “Nếu như thế thì bổn phi chúc mừng các người, đêm qua, ngươi và Vương Gia viên phòng, cảm giác như thế nào?”

Nam Cung Nguyệt sững sờ, theo đạo lí, Vương Phi hẳn là phải rất khó chịu, thậm chí sẽ khóc trời đập đất, đau buồn đến ruột gan đứt từng khúc chứ?

Hoặc là ghen ghét đến đánh nàng ta một trận, sau đó nàng ta sẽ đi tìm Vương Gia cáo trạng.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT