Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Không có bao nhiêu thiếp?

Vân Nhược Linh cười lạnh, thế thì hẳn là sẽ có một, hai người nhỉ?

Thế nhưng, chỉ một người thiếp nàng cũng đều không chấp nhận được thì làm sao đây?

Nền giáo dục của nàng nói cho nàng biết, nam nữ bình đẳng, một vợ một chồng, nhưng lễ chế phong kiến này lại cho rằng nam tôn nữ ti, nam nhân hẳn là phải tam thê tứ thiếp, nữ nhân là sản phẩm phụ thuộc và là tài sản của nam nhân, không chút địa vị, vậy tư tưởng này của nàng, liệu có thích hợp sinh tồn ở đây?

Nàng đột nhiên vỗ lên bàn một tiếng bộp, giọng nói lạnh lùng: “Ta quyết định, cuộc hôn nhân này, không thể không ly.”

Một tiếng vỗ này, vỗ đến nỗi tim nhóm Thu Nhi đều treo lên, mọi người đều bị giật nảy mình.

“Nương nương, xin nghĩ lại, người bây giờ đã ngồi vững vị trí Vương Phi, chờ đến khi đấu rơi Nguyệt Trắc Phi, Ly Vương phủ này chỉ còn một mình người lớn nhất, người tuyệt đối đừng làm chuyện điên rồ.” Tửu Nhi khuyên nhủ.

“Đấu rơi Nguyệt Trắc Phi? Các em thật sự cho rằng ta đang đấu với nàng ta? Ta căn bản khinh thường việc đấu với nàng ta, nếu không phải nàng ta năm lần bảy lượt đến hại ta, ta cũng sẽ không đánh trả. Ta không hề có hứng thú gì với chuyện tranh giành người tình giữa các nữ nhân này, chí hướng của ta là trị bệnh cứu người, hành y khắp thiên hạ, sống an ổn thanh thản một đời, ta không có một chút hứng thú nào về chuyện tranh giành nam nhân với tiểu thiếp này. Nếu nàng ta thích, ta sẽ hai tay dâng tặng Sở Diệp Hàn cho nàng ta, chỉ cần nàng ta đừng quấy rầy ta là được.” Vân Nhược Linh lạnh lùng nói.

“Vân Nhược Linh!” Lúc này, một giọng nói rét lạnh vang lên.

Mọi người bị dọa mà nhìn sáng, chỉ thấy Vương Gia đang dẫn theo Mạch Liên và Mạch Lan đứng ở cửa chính.

“Tham kiến Vương Gia.” Nhóm Thu Nhi nhanh chóng hành lễ, thỉnh an Sở Diệp Hàn.

“Các ngươi lui ra ngoài hết đi, bổn vương có lời muốn nói vơi Vương Phi.” Sở Diệp Hàn lạnh giọng, nói.

“Vâng, Vương Gia.” Nhóm Thu Nhi nói xong, nhanh chóng lui xuống cùng nhóm Mạch Liên.

Lần này, trong căn phòng này, chỉ còn lại Sở Diệp Hàn và Vân Nhược Linh.

Sở Diệp Hàn không ngờ rằng, hắn đến tìm Vân Nhược Linh, sẽ nghe được những lời tự tận đáy lòng nàng, hóa ra nàng lại ghét hắn đến thế, tình nguyện hai tay dâng tặng hắn cho người khác.

Vân Nhược Linh nhìn Sở Diệp Hàn, đột nhiên nhìn thấy trên cổ hắn có dấu hôn nhàn nhạt, nàng lập tức cười lạnh: “Vương Gia không ở lại Vũ Nguyệt Các sủng hạnh ái thiếp của ngươi đi, chạy đến đây làm gì?”

Nàng cũng không hoan nghênh hắn.

“Ngươi đang ghen?” Sở Diệp Hàn bước từng bước về phía Vân Nhược Linh.

“Ghen? Thật buồn cười, ta đã tình nguyện đưa ngươi cho Nam Cung Nguyệt, ta sao lại ghen cơ chứ?” Vân Nhược Linh cười lạnh một tiếng.

Sở Diệp Hàn ngơ ngác một chút: “Tối hôm qua…”

“Tối hôm qua ngươi hẳn là rất sung sương nhỉ? Chúc mừng ngươi và Nam Cung Nguyệt đã viên phòng, giúp Nguyệt Trắc Phi mang thai con cái, là trách nhiệm không thể chối từ của ngươi.” Vân Nhược Linh lạnh lùng chen lời.

Nhìn thấy sắc mặt Vân Nhược Linh lạnh lùng như thế, lòng của Sở Diệp Hàn đau đớn, như bị người ta dùng đao chém thật mạnh vào.

“Xin lỗi, tối hôm qua bôn vương uống sau, bổn vương cứ như đang nằm mơ, bổn vương nhìn nhầm nàng ta thành ngươi…” Sở Diệp Hàn chần chừ, nói.

“Ha ha, ngươi đang nói gì? Ta nghe không hiểu, ngươi đừng xem nàng ta thành ta, ta sẽ cảm thấy buồn nôn.” Vân Nhược Linh đen mặt, nàng bây giờ vô cùng ghét hắn, cảm thấy hắn rất bẩn, nàng chỉ muốn ly hôn với hắn, không còn suy nghĩ nào khác.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT