Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nhóm Thu Nhi đoán rằng lần này Vương Gia hẳn là sẽ nổi giận?

Không ngờ rằng Sở Diệp Hàn gắp miếng thịt kia lên, nhét vào trong miệng: “Cảm tạ phu nhân gắp thức ăn cho vi phu, phu nhân gắp đúng là ngon.”

Nói xong, hắn lại bắt đầu ăn ngon lành.

“Mặt dày!” Vân Nhược Linh tức giận trừng hắn một chút, giải tỏa ra như thế này, nàng đột nhiên lại muốn ăn, thế là gắp rau xanh lên bắt đầu ăn.

Sở Diệp Hàn đột nhiên nhìn về Mạch Lan và Mạch Liên ở sau lưng, nói: “Các ngươi có nghe thấy không? Vương Phi vừa nói gì?”

Phản ứng của Mạch Liên luôn rất nhanh, lập tức nói: “Vương Phi khen Vương Gia rất đẹp trai.”

“Đúng, Vương Phi nói là rất đẹp trai.” Mạch Lan cũng làm ra vẻ nịnh hót, nói.

Vân Nhược Linh lập tức sững sờ, mấy người này, thật sự đúng là không biết xấu hổ.

Nàng len lén sờ vào cái túi nhỏ của mình, muốn lấy một bình thuốc xổ ra để chơi Sở Diệp Hàn, kết quả là sờ cả nửa ngày, thế mà lại không thấy đâu.

Bình thuốc xổ nàng mới lấy ra từ trong hệ thống chữa bệnh kia, đâu mất rồi?

Nàng suy nghĩ một chút, tối hôm qua lúc nàng xem sách, đọc đến một trang cách chữa táo bón thời cổ đại, phát hiện cách trị táo bón thời cổ đại là cây bã đậu.

Uy lực của cây bã đậu này rất lợi hại, nhưng mà bơi vì hiệu quả quá tốt, nên có đôi khi sẽ làm người ta bị thương, hơn nữa bã đậu cũng có rất nhiều độc tính, cho nên nàng quyết định vào hiệu thuốc tây trong không gian lấy một bình thuốc xổ ra.

Ban đầu nàng muốn lấy thuốc xổ và bã đậu ra làm thí nghiệm, để xem xem có thể căn cứ vào đặc tính hai loại thuốc mà nghiên cứu ra một loại thuốc đông y trị táo bón mới không, dù sao thì nhỡ đâu một ngày nào đó nàng không còn thuốc tây nữa, thì vẫn có thể dùng đông y để chữa bệnh.

Kết quả là tối qua nàng lại mơ mơ màng màng mà ngủ thiêp đi.

Bây giờ  mới phát hiện, bình thuốc xổ của nàng đã không cánh mà bay.

Xem ra nàng phải đợi lát nữa về phòng rồi tìm cho thật kĩ.

Nếu đã không tìm được thuốc xổ thì nàng cứ tha cho Sở Diệp hàn trước vậy, lần sau lại chuốc thuốc hắn.

Bữa ăn này, Vân Nhược Linh ăn rất uất ức, lúc nàng đang ăn, Sở Diệp Hàn mở to đôi mắt hoa đào ra bình tĩnh nhìn nàng, Mạch Liên và Mạch Lan cũng như đã làm gì trái lương tâm, thận trọng nhìn nàng chằm chằm.

Cuối cùng, nàng thật sự không thoải mái, tức giận đập đũa xuống bàn ăn: “Mặt dày, ta không ăn nữa, Thu Nhi, đem thức ăn dọn đi đi, ai cũng đừng ăn nữa.”

“Nương nương, thế nhưng Vương Gia còn đang ăn.” Thu Nhi run sợ trong lòng, nói.

Nương nương không sợ Vương Gia, không có nghĩa là các nàng không sợ.

“Hắn cũng đừng ăn nữa!” Vân Nhược Linh nói xong, đột nhiên đưa tay sang giật lấy đôi đũa trong tay Sở Diệp Hàn, quay người, thở phì phò bỏ đi.

Sở Diệp Hàn lập tức kinh ngạc, tay cũng ngừng lại ở không trung, tay còn duy trì tư thế cầm đũa, nhưng đũa trong tay bị giật đi mất rồi.

Những người khác bị dọa hết hồn, Thu Nhi nhìn chằm chằm bóng lưng bá khí của Vương Phi, nhanh chóng xin lỗi Sở Diệp Hàn: “Vương Gia bớt giận, Vương Phi không phải cố ý , mong Vương Gia tha thứ.”

Đôi mắt sắc của Sở Diệp Hàn trở nên tĩnh mịch trong nháy mắt, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Vân Nhược Linh, trên người đột nhiên trào lên một luồng sát khí.

Sát khí này dọa mọi người rùng mình một chút. 

Trời ạ, Vương Phi dám đối xử với Vương Gia như thế, nhất định sẽ bị Vương Gia trừng phạt.

Bọn họ có thể tưởng tượng được kết cục của Vương Phi sẽ thê thảm tra sao.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT