Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Thấy vẻ mặt Hoàng thị tràn đầy hoài nghi, Vân Nhược Linh liền nói: "Nương, thật ra thì y thuật của con là do ngày trước con tự học được trong lúc đọc sách, con sợ người khác sẽ cảm thấy kỳ quái rồi tìm hiểu cội nguồn chuyện của con nên mới bịa ra một vị sư phụ. Nương, xin người yên tâm, Như Nguyệt đã chết, chỉ cần mọi người không để lộ tiếng gió cho người ngoài thì sẽ chẳng ai nghi ngờ con."

"Trước kia con từng đọc sách y học ư? Sao nương lại không biết?"

Hoàng thị ngờ vực hỏi.

"Dĩ nhiên đã từng đọc, người quên rồi sao, trong sương phòng phía Đông của chúng ra xếp rất nhiều sách, trong đó có sách y học, chẳng qua là lúc con đọc chúng, người không biết gì mà thôi. Lại nói, quanh năm người đau ốm phải nằm liệt giường, muội muội lại đang đi học ở trường nữ sinh, con ở nhà một mình thấy nhàm chán thì sẽ đọc sách để giết thời gian, cho nên mới tự học y thuật từ trong sách y học."

Vân Nhược Linh nói dối mà mặt không đỏ, tim không đập mạnh.

Bấy giờ Hoàng thị mới chợt hiểu ra, thì ra là như thế.

Hóa ra trong lúc bà không chú ý, nữ nhi lại trở nên lợi hại như vậy.

Bà cầm lấy tay của Vân Nhược Linh, nét mặt đầy mừng rỡ: "Linh Nhi, con thật là lợi hại, nếu như Hoa Nhi cũng lợi hại giống như con thì thật tốt."

"Nương, con lợi hại, cũng sẽ giúp đỡ cho Hoa Nhi, người không cần lo lắng."

Vân Nhược Linh vội vàng an ủi Hoàng thị.

Hoàng thị đau lòng nhìn Vân Nhược Hoa, rồi lại nhìn về phía Vân Nhược Linh, trong mắt đột nhiên thoáng qua một tia chột dạ.

Đã lâu rồi không gặp Vân Nhược Linh, vừa nhìn thấy nàng, chuyện năm đó lại hiện rõ mồn một ở trước mắt.

Bí mật liên quan tới thân thế của Nhược Linh vẫn luôn được bà cất giấu trong lòng, bà cũng không biết rốt cuộc có nên nói cho nàng hay không.

"Phải rồi, Linh Nhi, ta nghe nói Ly Vương đối xử rất tốt với vị tiểu thiếp mới nạp, hắn có lạnh nhạt với con không, có đối xử tệ với con không? Con ở Ly Vương phủ có phải chịu khổ không?"

Hoàng thị đau lòng nhìn Vân Nhược Linh, nói.

Vân Nhược Linh nghe được những lời quan tâm dịu dàng này, chợt thấy sống mũi cay cay, nàng cười nhạt, lắc đầu: "Nương, người yên tâm, Vương gia rất tốt với con, hơn nữa bây giờ con còn biết y thuật, chữa khỏi bệnh cho Thái hậu, có Thái hậu làm chỗ dựa, không có ai dám bắt nạt con hết. Sau này, con cũng có thể bảo vệ cho nương và muội muội."

"Có thật không? Bọn họ không dám bắt nạt con thì tốt quá rồi, nếu thế, cho dù ta có chết cũng được chết an lòng, ta chỉ lo lắng con và muội muội của con không có ai chăm sóc, còn có... còn có..."

Nói tới đây, nước mắt Hoàng thị rơi lã chã, ánh mắt bà lấp lóe, dường như có điều gì muốn nói cho Vân Nhược Linh nhưng cũng không dám nói vậy.

Cuối cùng, bà muốn nói lại thôi, ngừng lên tiếng.

"Nương, người đừng nói như vậy, người sẽ không sao cả, để con xem thử cho người trước đã."

Vân Nhược Linh nói xong, nhanh chóng bảo Thu Nhi cầm hòm thuốc vào, nàng tìm kiếm thiết bị để kiểm tra cho Hoàng thị trong đó.

Cái hòm thuốc này là do nàng dặn dò Thu Nhi đặc biệt chế tạo, bên trong có rất nhiều ngăn bí mật, còn đặt các loại dụng cụ kiểm tra và thuốc men trong đó, cực kỳ thuận tiện để nàng sử dụng.

Nàng biết bệnh của Hoàng thị, ho khan quanh năm, đau tức ngực, khó thở, ho ra máu, có đờm nhưng không ho ra được, bệnh này chắc là có liên quan đến phổi.

Đầu tiên, nàng lấy ống nghe ra, nghe thử phổi của Hoàng thị, phát hiện tiếng hít thở của bà giảm thấp, chậm hơn so với người bình thường, biểu hiện rất yếu ớt, mệt mỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT