Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Thu Nhi có phần lo lắng: "Nương nương, ngộ nhỡ bên trong thật sự có quỷ, có nguy hiểm thì phải làm thế nào? Mọi người không nên đi xem thử đâu."

Vân Nhược Linh nói: "Không sao, cho dù bên trong có cái gì, ta tin tưởng mẫu thân sẽ không làm hại chúng ta."

Nói xong, nàng lấy một bọc thuốc bắc từ trong hòm thuốc, bảo Thu Nhi đưa cho Tôn ma ma, nhờ Tôn ma ma cho người sắc bọc thuốc bắc này lên rồi cho Hoàng thị uống.

Như vậy thì sẽ có thể khiến cho Tôn ma ma rời đi, tránh bà ấy phát hiện kế hoạch của các nàng.

Sau khi đám người Tôn ma ma rời đi, Vân Nhược Linh giả vờ ngồi nói chuyện với muội muội trong gian phòng của nàng trước kia, bảo Thu Nhi canh giữ ở bên ngoài sương phòng.

Sau đó, nàng cùng muội muội và Tửu Nhi, ba người lặng lẽ đi tới phòng chứa đồ lặt vặt.

Đến sân nhỏ gần căn phòng, Vân Nhược Linh nhìn thấy một con chó màu vàng lớn đang canh giữ, con chó đeo một sợi dây xích to, Vân Nhược Linh nhìn một cái liền nhận ra đây là con chó mà Hoàng thị đã nuôi mấy năm nay, tên là Đại Hoàng.

Từ xưa chỗ này đã nuôi chó giữ cửa nhưng qua mười mấy năm, mấy con chó kia đều chết hết, cuối cùng mẫu thân đưa Đại Hoàng đến đây.

Sau khi Đại Hoàng sinh Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng được nuôi trong viện của mẫu thân còn Đại Hoàng thì tiếp tục ở đây giữ cửa.

"Nương nương, nơi này có chó, ta phải làm thế nào? Sao chúng ta có thể vào được đây?"

Ban nãy Tửu Nhi cũng nghe được cuộc đối thoại giữa hai tỷ muội Vương phi, biết phòng chứa đồ lặt vặt có điều bí ẩn cho nên hỏi với giọng rất nhỏ.

"Mẫu thân nuôi con chó này là để trông chừng nơi đây, có Đại Hoàng ở đó, nếu ai dám tới gần nơi này, nó đều sẽ sủa to, thu hút Tôn ma ma tới. Xem ra chúng ta cần phải nghĩ biện pháp hấp dẫn Đại Hoàng rời đi trước."

Vân Nhược Linh nói.

Nói xong, nàng lấy một bọc thuốc từ trong túi ra, nói với Hoa Nhi: "Có bánh bao nhân thịt chứ? Chúng ta bỏ thuốc này vào trong bánh bao thịt, cho Đại Hoàng ăn, nó sẽ bị bất tỉnh."

"Tỷ, tỷ thật thông minh, tỷ chờ một chút, ta đến phòng bếp lấy bánh bao thịt."

Vân Nhược Hoa nói xong liền đi về phía phòng bếp.

Vân Nhược Linh là đại phu, trong hệ thống điều trị thuốc gì cũng có, tất nhiên sẽ có một vài loại thuốc ngủ liều mạnh.

Có điều là bình thường nàng không muốn lấy ra mà thôi.

Không lâu sau, Hoa Nhi cầm một cái bánh bao thịt đi ra từ phòng bếp, Vân Nhược Linh nhận lấy cái bánh bao, rắc một ít thuốc bột vào bên trong rồi ném cái bánh bao về phía Đại Hoàng.

Đại Hoàng vừa ngửi thấy mùi thơm của bánh bao liền vội vàng há miệng cắn, thậm chí nó còn không kêu lên một tiếng đã bắt đầu ăn bánh bao.

Thật là một con chó ngu ngốc, không có chút lòng cảnh giác nào cả.

Mới ăn vài miếng, vậy mà đầu của nó lại nghiêng đi, khi cái bánh bao đang bị nó nhanh chóng gặm sạch thì nó chợt ngã lăn ra đất, bất tỉnh.

"Tỷ, đó là thuốc gì vậy, quả là lợi hại."

Hoa Nhi không khỏi giơ ngón tay cái với Vân Nhược Linh.

"Thuốc ngủ liều mạnh, đi thôi, chúng ta mau đến phòng chứa đồ lặt vặt xem thử."

Vân Nhược Linh nói xong, dẫn đầu đi ở phía trước.

Ba người lặng lẽ đến gần phòng chứa đồ lặt vặt kia nhưng không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào.

Hoa Nhi liền nói: "Tỷ, lần trước ta đến tìm Tiểu Hoàng, thật nghe được tiếng kêu lạ, sao hôm nay lại không có?"

"Chúng ta cứ đến phòng chứa đồ lặt vặt xem thử rồi nói sau."

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT