Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hắn mang theo tâm tình phức tạp, đi cùng Vân Hinh Lam vào sương phòng đầu tiên.

Vừa đi vào, hắn liền phát hiện, trong căn phòng này hoàn toàn chẳng có người nào, đồ dùng trong nhà tích tụ rất nhiều bụi bặm, nhìn qua là biết không có ai từng ở đây.

Vân Hinh Lam vừa thấy Sở Diệp Hàn đi tới, nàng ta nhanh chóng khép cửa phòng lại, sau đó có chút hồi hộp nhìn hắn.

Sở Diệp Hàn lập tức ý thức được bất thường, đầu lông mày của hắn tức khắc trở nên lạnh lùng: "Ngươi định làm gì? Sao lại đưa bổn vương đến loại địa phương này, Vương phi đâu?"

"Vương gia, ta thích ngài, từ lần đầu tiên nhìn thấy ngài, ta đã thích ngài rồi."

Vân Hinh Lam nói xong liền nhào về phía Sở Diệp Hàn, ôm chặt lấy Sở Diệp Hàn.

Sắc mặt Sở Diệp Hàn lạnh xuống ngay tức khắc, sao nữ nhi của Vân gia đều không biết xấu hổ như vậy, luôn muốn tiếp cận hắn.

Hắn lạnh lùng phẩy tay áo một cái liền hất Vân Hinh Lam xuống đất, đồng thời mặt đầy tức giận nói: "Thật không biết xấu hổ, từ trước đến giờ bổn vương chưa thấy người nào mặt dày vô liêm sỉ như ngươi."

"Vương gia, ngay cả loại nữ nhân như đại tỷ ta mà ngài cũng chịu cưới, chắc chắn cũng sẽ bằng lòng cưới ta.”

“Ta nói thật với ngài, cha ta muốn gả ta cho một thư sinh nghèo, ta không muốn gả cho hắn, từ lần đầu tiên nhìn thấy ngài, ta đã thấy thích ngài, muốn gả cho ngài. Chỉ cần ngài chịu cưới ta, không để ta phải nhảy vào chỗ chết kia, ta sẵn sàng vì ngài mà vào nơi dầu sôi lửa bỏng, chết vạn lần không chối từ."

Vân Hinh Lam kích động nói.

Nàng ta phải nói mình đáng thương một chút để Sở Diệp Hàn đồng cảm với nàng ta.

Thiên kim của Tướng phủ sao có thể gả cho thư sinh nghèo cơ chứ?

Chính vì nàng ta không muốn gả cho Giang Hạ Tuyên nên mới bày nên màn kịch này.

Nàng ta cho rằng nam nhân đều háo sắc, Sở Diệp Hàn cũng không là ngoại lệ, tưởng rằng nàng ta đưa tới cửa thì hắn sẽ muốn có nàng ta.

Không ngờ rằng hắn lại đẩy nàng ta ra, còn mắng nàng ta không biết xấu hổ.

"Ngươi có ý gì, đại tỷ của ngươi thì thế nào?"

Sở Diệp Hàn lạnh giọng hỏi.

Ý là, nữ nhân này tự cho rằng nàng ta tốt hơn Vân Nhược Linh sao?

Trong mắt Vân Hinh Lam thoáng qua ánh nhìn khinh bỉ: "Đại tỷ của ta vốn là một nữ nhân xấu xí không học không tài nghệ, chỉ vì nàng ta là đích nữ của Tướng phủ, nàng ta kém cỏi như vậy cũng có thể làm Ly Vương phi, thứ gì của ta cũng ưu tú hơn nàng ta, dựa vào cái gì mà ta lại không thể làm?”

“Vương gia, bây giờ ta đã không đòi hỏi làm Chính phi của ngài nữa, ta chỉ mong ngài có thể lấy ta, cho dù là làm Trắc phi cũng được, vẫn tốt hơn bị buộc gả cho tên thư sinh nghèo hèn đó.”

“Ta đối với ngài là vừa thấy đã yêu, ta hết sức ngưỡng mộ ta, ngài có thể tác thành cho ta không? Dù sao cưới một người cũng là cưới, cưới hai người cũng không nhiều, ngài có thể giúp ta, cứu ta từ trong nước sôi lửa bỏng không?"

"Ngươi tưởng rằng ngươi muốn làm là có thể trở thành Trắc phi của bổn vương sao? Ngươi cho là ai cũng có thể làm chức vị Vương phi sao? Bổn vương nể tình ngươi là muội muội của Vương phi, lần này không so đo với ngươi, nếu như ngươi còn quá đáng, đừng trách bổn vương tàn nhẫn."

Sở Diệp Hàn lạnh lùng nói.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT