Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hắn nhấc bút tự nhiên, ngòi bút mạnh mẽ có lực, hạ bút như có thần, chữ viết kia như rồng bay phượng múa, phóng khoáng tùy ý, nhìn qua liền biết là một tài tử lợi hại.

Thư từ hôn chia làm hai phần, sau khi hắn viết xong thư từ hôn, đầu tiên ký tên mình xong, lấy một con dấu từ trong lòng ngực ra, dùng miệng hà hơi trên con dấu rồi đóng con dấu xuống giấy.

Sau đó, hắn đưa thư từ hôn tới trước mặt Vân Hinh Lam: "Tam tiểu thư, mời ký tên đi."

Vân Hinh Lam nằm y nguyên ở trên ghế, Vân Thịnh và Nhị phu nhân đều căng thẳng nhìn chằm chằm nàng ta, giờ phút này các nàng đều hy vọng nàng ta đừng ký phong thư từ hôn này.

Bởi vì bọn họ đã nhìn ra, Giang Hạ Tuyên này là một tài tử tuấn tú lịch sự, nhất định tương lai rất có triển vọng.

"Đưa đây!"

Vân Hinh Lam tức giận quát một tiếng, đoạt lấy thư từ hôn và bút, ký tên của nàng ta xuống giấy.

Có điều, so sánh chữ của nàng ta với Giang Hạ Tuyên, một người như con gà con vẽ bùa, một người là phượng hoàng giương cánh, quả thực không thể đánh đồng.

Cuối cùng, hai bên giao lại tín vật đính hôn đã trao đổi khi đính hôn ngày trước.

Tín vật đính hôn kia là hai khối ngọc bội, đổi lại hai khối ngọc bội xong, hai người mỗi người cầm một phần thư từ hôn thuộc về mình, lúc này Vân Hinh Lam mới thở phào nhẹ nhõm.

Nàng ta đưa thư từ hôn cho Nhị phu nhân: "Nương, người phải cất giữ thư từ hôn này thật kỹ, đỡ cho có ai đó tương lai lại đổi ý, lại muốn dựa vào nhà chúng ta."

Nhị phu nhân bực tức nói: "Con bớt nói vài câu cho ta!"

Sau khi Giang Hạ Tuyên nhận lấy thư từ hôn liền tiến lên thi lễ với Vân Thịnh: "Thừa tướng, tiểu chất và Tam tiểu thư không có duyên, ngày hôm nay bọn ta đã từ hôn, ta chúc nàng ta có thể kiếm được mối duyên tốt, cả đời hạnh phúc."

"Hôm nay cảm ơn ngài đã có ý tốt, tuy nhiên bây giờ hôn ước đã xóa bỏ, tiểu chất cảm thấy mình phụ lòng tốt bụng của Thừa tướng, tiểu chất sẽ phái người nói chuyện từ hôn cho phụ thân. Như vậy, tiểu chất xin cáo từ trước."

Giang Hạ Tuyên nói xong, xoay người rời đi.

Chỉ để lại một bầu tiếc nuối.

-

Vân Nhược Linh thấy vậy liền nói với Sở Diệp Hàn: "Vậy chúng ta cũng đi thôi?"

Dù sao nàng cũng đã thăm mẫu thân rồi, chờ mấy ngày nữa lại tới đưa thuốc cho mẫu thân là được.

Ai ngờ, Vân Thịnh đi tới :"Linh Nhi, con và Vương gia mới trở về, còn chưa kịp ăn cơm, sao có thể đi ngay, ít nhất phải ăn cơm rồi mới đi chứ?"

Vân Nhược Linh nghĩ, sở dĩ Vân Thịnh giữ nàng lại, chắc chắn còn có lời khác muốn nói.

Bây giờ nàng là con mắt, quân cờ của hoàng đế nằm vùng bên cạnh Sở Diệp Hàn, Vân Thịnh này là tâm phúc của hoàng đế, đương nhiên sẽ hỏi nàng chuyện liên quan tới Ly Vương phủ.

Nàng cũng không muốn trả lời những chuyện kia cho nên lạnh mặt xuống, quyết định rời đi.

Nàng còn chưa lên tiếng, Sở Diệp Hàn đã ôm lấy nàng, ánh mắt lãnh ngạo quét về phía Vân Thịnh: "Vân Thừa tướng, chuyện đã thành bộ dạng như thế này, ngươi cho là bổn vương và Vương phi còn ăn được sao? Chúng ta cũng về đây!"

"A, đi sớm như thế sao? Thật sự không ăn cơm à?"

Sắc mặt của Vân Thịnh có chút lúng túng.

Người con rể này quá không cho ông ta mặt mũi, không gọi một tiếng cha vợ thì thôi, ngay cả cơm cũng không ăn đã đi.

"Không ăn, cha, mọi người cứ ăn đi, bọn ta đi trước."

Vân Nhược Linh quơ tay với Vân Thịnh, bởi vì không muốn trở mặt với ông ta, tránh cho cãi nhau quá khó coi.

Chẳng bao lâu sau, các nàng liền đi, để lại Vân Thịnh và Nhị phu nhân đứng đó trố mắt nhìn nhau.

Bởi vì xảy ra chuyện của Vân Hinh Lam, trên mặt hai người đều đầy mệt mỏi và buồn rầu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT