Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Hôm nay chỉ là vì lấy hắn để chặn lại miệng người, Hoàng thượng muốn nói cho thế nhân, Sở gia không có ai mang theo điềm xấu, không có quái thai, hắn sẽ khỏi bệnh.

Hắn tin là, chờ cung yến vừa kết thúc, Hoàng thượng sẽ phái người đưa hắn về phủ Hiền Vương rồi giam cầm, không cho hắn bước ra khỏi vương phủ nửa bước, để tránh khiến người ta sinh nghi đối với bệnh tình của hắn.

Đây là phụ thân thân sinh của hắn, thật là đáng buồn, đáng tiếc thay.

Vân Nhược Linh đồng tình nhìn Hiền Vương một cái. Sắc mặt hắn tái nhợt đến cực điểm, trên mặt còn thấm ra mồ hôi, căn bản không thích hợp lâu ngồi và trúng gió, hiện giờ rõ ràng đang cố chịu ốm đau, Hành Nguyên đế còn nói dối không biết chớp mắt bảo bệnh tình của hắn đã khỏi. Ông ta thật sự không xem nhi tử này là người, chỉ coi hắn là một quân cờ để củng cố giang sơn mà thôi.

Lúc này, một nữ tử mặc cung trang màu tím ngồi bên cạnh Hoàng hậu bỗng ngẩng đầu, đưa mắt ra hiệu với Hoàng hậu, sau đó lạnh lùng liếc nhìn Tuyết Thiên Hương một cái rồi nói với Hoàng thượng: “Hoàng thượng, thần thiếp nghe nói gần đây người lại thu một mỹ nhân, thần thiếp đã sớm muốn gặp Tuyết muội muội, nhưng tiếc rằng, Hoàng thượng bảo vệ nàng ấy quá tốt, làm các tỷ tỷ chúng thiếp muốn gặp cũng không gặp được. Hôm nay, chúng thần thiếp rốt cuộc cũng may mắn thấy được nàng, mà đúng như lời đồn, Tuyết muội muội thật là tuyệt sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, thật là một mỹ nhân hiếm có.”

Người nói là Thục phi, là mẫu phi của Nhị hoàng tử Duệ Vương Sở Nhược Trần, một trong bốn phi tử.

Nàng ta vừa nói xong, Huệ phi – mẫu phi của Tứ hoàng tử Yến Vương Sở Lăng Hiên – ngồi bên cạnh cũng cười nói: “Đúng vậy, Tuyết muội muội thật sự rất xinh đẹp, chỉ là, mỹ nhân như thế hẳn phải tinh thông tài nghệ mới đúng, tỷ tỷ thật muốn mở rộng tầm mắt.”

Hoàng hậu bên cạnh lạnh lùng nói: “Phi tần trong cung đều là tài mạo song toàn, tài nghệ đều cao, bổn cung tin rằng Tuyết phi cũng như thế, bằng không sao có thể xứng với Hoàng thượng chứ?”

“Tuyết phi muội muội là người dị tộc, nghe nói người dị tộc đều am hiểu khiêu vũ, đặc biệt là Phi Tiên vũ, Tuyết muội muội thông tuệ ưu tú như thế, nhất định biết múa Phi Tiên vũ đúng không?” Thục phi âm trầm cười nói.

Tuyết Thiên Hương lập tức sửng sốt, sắc mặt có chút mất tự nhiên mà trắng đi.

Nàng ta hơi khẩn trương nhìn Hành Nguyên đế một cái, giống như rất sợ lời đề nghị của Thục phi vậy.

Hành Nguyên đế lại nhìn nàng ta, trong mắt hiện lên một tia thâm ý, không nói một lời.

Không ai có thể nghiền ngẫm ra suy nghĩ của Hành Nguyên đế. Ánh mắt ông ta thâm trầm, đầy uy nghi mà ngồi ở đó, một giây trước ông ta có thể cực kỳ cưng chiều một nữ nhân, nhưng giây sau đã biếm nữ nhân đó vào lãnh cung, cho nên, thánh ý là khó suy đoán nhất.

Cho dù hiện tại ông ta thật sủng ái Tuyết Thiên Hương, nhưng Tuyết Thiên Hương cũng không dám làm càn trước mặt ông ta.

Tuyết Thiên Hương cho rằng, lúc Thục phi làm khó dễ thì hoàng đế sẽ bảo vệ nàng ta, không ngờ hoàng đế vẫn không mở miệng, mà còn đanh mặt, làm người ta không cân nhắc ra được dụng ý.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT