Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Ngay sau đó, Vân Nhược Linh đi đến trước đàn cổ rồi ngồi xuống, nàng và Tuyết phi nhìn nhau một cái, hai người cùng gật đầu biểu thị lúc này đã có thể bắt đầu, ngón tay ngọc thon dài giơ ra, nhẹ nhàng di chuyển trên cầm huyền.

Lúc này, một tiếng đàn tuyệt vời phát ra.

Khúc nàng đánh có tên là 《 Mạc Hô Lạc Già 》, đầu khúc nhạc này chứa đầy tâm tình của kẻ tha hương, tiết tấu thanh thoát, đầy đẹp đẽ sáng chói, cũng cực gợi cảm mê say, rất hợp với bộ trang phục của Tuyết phi hôm nay.

Đây là một trong những khúc nhạc trước kia nàng thích nhất, nên cũng thường xuyên luyện tập, bây giờ đàn lại mới phát hiện cũng không xa lạ bao nhiêu.

Tuyết phi vừa nghe thấy khúc nhạc này đầy hương vị quê nhà, cơ thể như rắn nước cũng đong đưa theo khúc, vòng eo mảnh khảnh kia của nàng ta uốn éo như mãng xà, hai tay chắp lại đưa lên phía trên tạo thành các tư thế thành thạo, kết hợp với khúc nhạc kia của Vân Nhược Linh tạo nên sắc thái ngợp trong vàng son, có vẻ vừa mê ly vừa quyến rũ.

Tuyết phi cũng xinh đẹp đến mức lộng lẫy, mỗi động tác, mỗi cái nhăn mày hay tiếng cười của nàng ta đều hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Lúc này mọi người mới phát hiện nàng ta không biết nhảy Phi Tiên khúc chỗ nào chứ, rõ ràng nàng ta biết nhảy, còn nhảy rất đẹp là đằng khác.

Vũ y màu vàng kim trên người nhẹ nhàng tung bay, lúc này nàng ta tựa như một chú bươm bướm đang sải cánh, tự tin đẹp đẽ, nhiệt tình hoạt bát, giống như một tinh linh đang bay múa trong rừng. Mà dải lụa rực rỡ trên người nàng ta cũng bay lượn nhẹ nhàng, dải lụa hà y tựa đám mây, nhất cử nhất động đều vô cùng rực rỡ lung linh giống như tiên nữ sắp phi thiên, không trách được điệu múa này lại có tên là Phi Tiên vũ.

Những người phía dưới đều nhìn đến ngây người, ngay cả Hoàng Hậu cũng sững sờ tại chỗ, nàng ta tưởng Tuyết Phi không biết nhảy khúc này nên mới để Thục phi gây khó dễ nàng.

Không ngờ Tuyết Phi này lại giả heo ăn thịt hổ, lúc nãy cứ làm như không biết, hiện tại lại khiến cho ai nấy đều kinh ngạc.

Kết hợp với khúc nhạc vừa dễ nghe vừa kỳ lạ của Vân Nhược Linh, tất cả mọi người đều bị Tuyết phi hấp dẫn.

Ngay cả Hoàng Thượng cũng không còn vẻ hờ hững như trước, sắc mặt tán thưởng nhìn Tuyết phi, trong ánh mắt cũng có chút si mê.

Nàng ta lạnh lùng liếc Vân Nhược Linh một cái, cứ chờ xem, chuẩn bị có trò hay rồi, để xem Tuyết phi còn biểu diễn thế nào nữa.

Vân Nhược Linh đang mải mê đàn khúc nhạc này, đột nhiên, “ting” một tiếng, thế mà dây Huyền Cầm kia lại bị đứt!

Dây đàn bị đứt làm tay nàng rất đau, nhưng nàng vẫn cắn răng nhẫn nại, không hô lên một tiếng.

Mọi người đều nhìn thấy cầm huyền kia bị đứt dây, ai nấy cũng lập tức hô lên một tiếng.

Sở Diệp Hàn cũng kinh ngạc trong lòng, người hắn tức thì nghiêng về phía trước, khẩn trương nhìn về phía Vân Nhược Linh.

Sao nàng đang đàn tốt mà dây đàn kia lại đứt?

Nhưng khi nghĩ tới cây đàn này do Hoàng Hậu lệnh cho Liễu công công đưa tới, ánh mắt hắn trầm xuống lạnh lùng nhìn về phía Hoàng Hậu, nhìn đến mức trong lòng Hoàng Hậu hơi hoảng loạn, nhanh chóng quay mặt đi.

“Trời ạ, dây đàn của Ly Vương phi tỷ tỷ bị đứt rồi, bây giờ nàng ấy biết đàn sao đây?” Triệu Vương Phi kinh ngạc hô lên một tiếng, trên mặt đầy lo lắng.

“Không có âm thanh, làm sao đây? Vũ đạo của Tuyết phi cũng theo không kịp tiết tấu, sắp rối rồi kìa.” Có người nói.

Thục phi cũng nhỏ giọng nói: “Kỹ năng đánh đàn của Ly Vương phi này cũng chỉ thế thôi.”

“Tuyết phi này nhảy cũng bình thường mà, nhảy thế mà cũng dám lên đài.” Huệ phi lập tức châm chọc.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT