Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nói cho cùng, hồi đó Vân Nhược Linh mang tiếng xấu là một nữ tử xấu xí không có tài, không có đức, một nữ tử xấu xí như vậy cũng có thể gả vào Ly vương phủ thì còn cần gì tài nghệ.

“Thục phi, Huệ phi, thôi bỏ đi, người ta không biết nhảy múa thì không cần miễn cưỡng.” Hoàng hậu kiêu ngạo nói.

"Ta quả thực không biết nhảy múa, nhưng được mấy thẩm thẩm mời nhiệt tình như vậy, nếu ta không nhảy một khúc thì cũng quá không nể mặt mọi người rồi. Như vậy đi, xin cho ta xuống chuẩn bị một lát." Vân Nhược Linh đột nhiên đứng dậy, thản nhiên nói.

Nếu Hoàng hậu đã muốn khiêu khích nàng như vậy thì nàng sẽ nhảy, nhân tiện giành lấy vật ban thưởng, chọc tức Hoàng hậu.

Nàng không có ý định tranh giành với bọn họ thứ gì, nhưng nếu bọn họ nhất quyết muốn ép nàng, vậy thì nàng cũng không dễ chọc.

Nghe vậy, khóe miệng Hoàng hậu nhếch lên đắc ý: "Tốt, không biết nhảy cũng có dũng khí ra sân, đáng khen ngợi. Mọi người cũng nên học tập Ly vương phi."

“Hoàng hậu đã có lòng nhiệt tình mời thì cháu dâu sao có thể không nể mặt, bây giờ cháu dâu đi xuống dưới chuẩn bị.” Vân Nhược Linh nói xong thì lui xuống.

“Tỷ tỷ, ta đi với tỷ.” Triệu vương phi thấy thế cũng đi theo Vân Nhược Linh ra phía sau, giống như người hầu đi theo.

Nàng ta cho rằng Vân Nhược Linh rất giỏi và nàng ta tình nguyện làm người hầu của nàng.

Khi Vân Nhược Linh rời đi, nàng cũng không thèm liếc nhìn Sở Diệp Hàn, điều này khiến Sở Diệp Hàn có chút tổn thương.

Khuôn mặt như tản băng của hắn sa sầm lại, ánh mắt sâu lắng liếc nhìn bóng lưng của nàng rồi tiếp tục uống ly rượu nhàm chán trên tay.

Nữ tử này rời đi thậm chí không thèm chào hắn lấy một tiếng, hắn vậy mà lại không có cảm giác tồn tại như vậy.

...

Sau khi Vân Nhược Linh và Triệu vương phi bước ra khỏi đại điện, họ dẫn cung nữ đi vào lối vào thiền điện bên cạnh. Trong thiền điện đó có rất nhiều y phục nhảy múa, đàn, cờ, các loại đạo cụ dùng để biểu diễn, Vân Nhược Linh có thể tùy ý lựa chọn một bộ y phục nhảy múa để biểu diễn bên trong đó.

Triệu vương phi lo lắng nhìn nàng: "Tỷ tỷ, tỷ vốn không biết nhảy múa, lát nữa tỷ làm sao mà nhảy, có cần ta nhảy cùng tỷ không? Lát nữa ta sẽ nhảy lung tung, kém hơn tỷ, bọn họ sẽ cho rằng tỷ nhảy giỏi."

Vân Nhược Linh cảm thấy Triệu vương phi thật đáng yêu, nàng không khỏi sờ sờ khuôn mặt trái xoan xinh xắn của nàng ta: "Nhảy múa mà, không nhất định phải nhảy giỏi nhất là có thể xuất sắc, chỉ cần nắm vững phương pháp thì nhảy bình thường cũng có thể xuất sắc vậy. Nói không chừng còn có thể lấy được vật ban thưởng."

"Thật sao? Tỷ có phương pháp gì?" Triệu vương phi lấy một chiếc bánh ngô từ trong tay áo ra gặm, rất thơm.

Đột nhiên, Vân Nhược Linh nhìn thấy một góc y phục màu xanh nhạt ở lối vào của thiền điện. Nàng giả vờ vô tình bước tới bức tường và nhìn ra ngoài điện qua ô vuông trên tường như thể đang tìm kiếm y phục nhảy múa thì nhìn thấy Tô Thường Tiếu đang dẫn theo một cung nữ, đứng yên lặng bên ngoài nghe lén bọn họ nói chuyện.

Nàng ở trong điện, có thể nhìn rõ khuôn mặt của Tô Thường Tiếu qua ô vuông nhỏ, nhưng Tô Thường Tiếu ở cách xa, không biết mình đã bị nàng phát hiện.

Tô Thường Tiếu nghe lén, chắc chắn là muốn động tay động chân trong lúc nàng đang biểu diễn.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT